Trường Học Của Phù Thủy Nhỏ - Tập 1: Bí Mật Đá Tiên Tri.
Chương 3 : Quyết Định Của Sasoriza.
Đã mười hai giờ rồi, Sasoriza vẫn chưa ngủ được, cô không thể quyết định được việc có nên đi hay không ? Việc này không hề đơn giản vì cô sẽ phải theo học những 9 năm trời tại một nơi xa lạ đầy nguy hiểm, mà lại vẫn tiếp tục theo học cao trung tại thế giới con người. Cô lại không hề biết tiếng và phải giữ bí mật về phép thuật, phải kiêng kị vô số điều, phải luôn cảnh giác cao độ với mọi người xung quanh mình.
Sasoriza thở dài, học kì phù thủy còn ba ngày nữa là bắt đầu mà cô vẫn rối loạn và phân vân cực độ.
Sáng hôm sau…
Sasoriza có mặt tại công viên – nơi mà bọn trẻ đủ các tuổi luôn tụ tập. Khi chúng đến, Sasoriza liền chạy đến hỏi :
_Này, nếu tôi biến mất mấy cậu có bận tâm không ?
_Cậu hỏi gì lạ vậy, chúng tôi có biết cậu là ai đâu.
Sasoriza liền chạy về nhà, cô gõ cửa phòng Hiji và hỏi.
_Nếu chị biến mất thì em có vui ?
_Chị bị rảnh à ? – Hiji toan định đóng cửa.
_Xin hãy trở lời chị đi.
_Vậy thì nghe kĩ nhé. – Hiji nghiến răng. _Chị tồn tại hay không đều chẳng liên quan đến em cả.
Nói xong, nó đóng xầm cửa lại.
“Vậy là ổn rồi.” – Sasoriza nghĩ thầm.
…
Trên chuyến máy bay sang London, Anh…
_Cô không ngờ là bé Sasoriza sẽ đồng ý đấy ? Cô rất sợ khi thấy cháu cứ lưỡng lự.
_…
_Cháu buồn à ? Đừng lo, những ngày nghỉ lễ cháu sẽ được về với bố mẹ mà. – Cô Elizabeth vuốt nhẹ mái tóc màu bạc của Sasoriza.
_Dạ không, cháu ổn.
_À phải rồi, cháu đã sang Anh thì hãy sử dụng cái tên Scorpio Winchester nhé. Cô đã đăng kí cho cháu bằng cái tên đó.
_Nhưng cô ơi, cháu chưa biết tiếng anh thì phải làm thế nào ?
_Đừng lo, bố mẹ cháu đã tính sẵn cho việc này rồi. Khi nào xuống sân bay chúng ta sẽ thử.
Sau chuyến bay dài mệt mỏi, Sasoriza được tiếp sức bằng một chút nước việt quất. Sau đó, họ lại đi bằng tàu điện ngầm đến Manchester và qua cánh cổng thời không đến thành phố Hoa Lệ. Ở ngoại ô của thành phố và ráp sát rừng Bão Tố có một ngôi nhà. Đó chính là nhà của cô Elizabeth. Nơi ở của cô là một căn nhà một tầng, bé nhỏ và đầy những dây leo vây quanh bịt kín cả cửa ra vào.
_Chào mừng đến ngôi nhà của cô. – Cô Elizabeth cúi chào theo kiểu quý tộc xưa, một tay ôm eo trước, một tay vòng sau lưng._Giờ thì xin mời vào nhà. Von domo no Kron.
Câu thần chú vừa hết thì toàn bộ dây leo rụt lại, trở về gốc của nó ở phía trái ngôi nhà, chúng bện chặt lại với nhau rồi chuyển từ màu xanh thành màu nâu, dần dần từ gốc tới ngọn, tạo thành một thân cây cao lớn. Chúng phân hóa thành các cành cây rõ ràng, từ đó, là bắt đầu mọc xum xuê, các lớp vỏ cây cũng được tạo nên. Giờ thì nó chẳng khác gì một cây đại thụ chứ không phải là thân leo như ban đầu.
Cô Elizabeth mở cửa. Scorpio đi vào trong. Bên trong thật sự rất rộng rãi. Ngôi nhà được bài trí rất đơn giản. Bếp nấu ăn cùng một gian với nơi đặt bàn ghế lông. Có một lò sưởi đốt than ngay tại góc nhà, trên đó có một thanh ngang vắt qua và treo một cái nồi bằng gang đen xì, to lớn.
Gian hai nối với gian một bằng bậc tam cấp. Gian này là một thư viện sách ngổn ngang, có đến bốn kệ sách xếp theo vòng tròn và một cái bàn đặt tại đó. Trong gian hai có một cầu thang gấp lên tầng hai. Scorpio không ngần ngại trèo lên.
Tầng hai là một căn phòng rộng, trần nhà là bản đồ vũ trụ sâu thẳm, các vì sao vẫn chuyển động đều đều, tường của căn phòng dán rất nhiều bức ảnh, những thứ trong ảnh có thể chuyển động. Một dạng như gif nhưng nó ở trên giấy.
“Bé Sasoriza – 3 tháng”
Trong ảnh chính là Scorpio lúc bé xíu, mặt vẫn còn đỏ hỏn, chỉ ọ ẹ trong tay mẹ cô. Mái tóc thì chổng ngược lên, mặt thì mếu máo hết cỡ.
“Sinh nhật lúc 1 tuổi”
Trong ảnh là lúc cô ngồi trước cái bánh nát bét, mặt mũi đầy kem và cười và bố mẹ cô ở bên cạnh vỗ tay.
_Ngạc nhiên chứ ? – Cô Elizabeth đứng ngay ở cửa hỏi._Cô đã theo dõi con suốt từ ngày con mới chào đời. Những bức ảnh đó đều là do cô chụp đó. Lúc đó con rất xinh.
_…
Cô Elizabeth đến bên cạnh Scorpio. Vuốt nhẹ tóc đứa cháu gái yêu thương của mình.
_Kể từ ngày cháu sinh ra, cô đã rất vui. Bố mẹ càng vui hơn nữa khi cháu mang dòng máu phù thủy của họ trong khi các anh chị cháu thì không thể. Bố mẹ cháu đã từng thất vọng cho đến ngày cháu sinh ra. – Cô Elizabeth nói._Hãy ra đây nào. Cô sẽ cho cháu thấy cái này.
Nói rồi, cô đi ra giữa phòng, chỉ vào một ngôi sao bé nằm trong chòm sao Thiên Yết.
_Đây là cháu. Cô đã luôn ngắm nó khi nhớ về cháu. Cô luôn nhìn xem cháu có xảy ra việc gì không qua chiêm tinh.
_Cô là một thầy bói ạ ? – Scorpio hỏi, mắt không vẫn không rời khỏi ngôi sao của mình.
_Có thể là như vậy.
Cô Elizabeth đặt tay lên vai Scorpio và nói :
_Cháu hãy nhớ rằng, kể cả cháu đi đâu, quyết định thế nào thì cô vẫn luôn theo dõi, cầu nguyện cho cháu. Cô rất vui vì cháu trở thành một phù thủy, tiếp nối bản đồ phù thủy nhà Winchester.
_Bản đồ phù thủy ?
_Phải, cô sẽ cho cháu xem. Lại đây. – Cô Elizabeth đến một góc của phòng. Ở đó có một bức tranh được treo màn, cô giựt mạnh nó xuống.
Bức tranh dài tầm hai chục mét. Trên là một tấm bản đồ thế giới phép thuật có màu hơi cũ. Trên đó có đầy đủ tên các phù thủy dòng họ nhà Winchester và vị trí của họ trên bản đồ. Kể cả khi họ di chuyển, những cái tên cũng di chuyển theo.
Rồi cô Elizabeth chỉ vào một dấu chấm nhỏ bên cạnh tên của cô trên bản đồ.
_ Đây chính là cháu đấy, Scorpio. Nào, hãy lại đây và điền tên của cháu vào đi. – Cô Elizabeth đưa cho Scorpio một cây bút máy và nói.
Scorpio ngại ngùng viết tên mình lên dấu chấm nhỏ đó. “Scorpio Winchester”. Sau khi viết xong, mực tự đổi thành màu đỏ như những cái tên trên bản đồ.
_ Giờ thì cháu đã là phù thủy của gia tộc Winchester rồi đó. Cô đã đợi giây phút này rất lâu rồi. Rồi cháu sẽ sớm được mọi người biết thôi. – Cô nói._ Giờ thì hãy đi ngủ và sáng mai chuẩn bị nhập đi học nào.
…
Sáng sớm, khi mặt trời còn chưa lên hẳn, cô Elizabeth và Scorpio đã lên tàu để đi đến Thủ đô Pha Lê. Họ sẽ chuẩn bị cho Scorpio đồ đạc và sách vở để có một năm học mới.
_ Do you want to buy something ? – Bà lão bán hàng trên tàu hỏi.
_ Do you have mint candies ? – Scorpio nói tiếng Anh trôi chảy.
_Yes, how many do you want ?
_One pack, please.
_Here your change.
_Woa, cháu đã nói tiếng Anh thành thạo rồi đấy. – Cô Elizabeth khen ngợi.
Tối hôm qua…
_Đây, hãy ăn thứ này vào. – Cô Elizabeth lấy ra một củ sâm hồng.
_N-nó có tác dụng gì ạ ? – Scorpio ngần ngại hỏi.
_Đương nhiên là giúp cháu nói và hiểu được tiếng Anh rồi. Cây sâm hồng này giúp con người hiểu được tiếng của mọi người nhưng sẽ làm cháu quên đi tiếng nói gốc của mình. Nghĩa là nếu cháu không củng cố tiếng Nhật thì cháu sẽ quên nó đi và không bao giờ học được lại tiếng Nhật nữa. Nhưng mà đằng nào cháu cũng sẽ quay về để theo học cao trung nên sẽ không lo về việc đó đâu.
_Dạ vâng.
_Đợi cô, cô sẽ ép nó thành nước cho cháu.
Một lúc sau, một cốc nước màu hồng được đặt trước mặt Scorpio.
_Đừng lo, chỉ cần một hơi thôi. – Cô Elizabeth động viên.
Cầm cốc nước trong tay, Scorpio cố uống nó thật nhanh. Nó rất cay, vị cay của nó như đánh thức toàn bộ dây thần kinh của cô. Scorpio giật lên dữ dội, chảy máu mũi và rồi cô ngất đi. Khi tỉnh dậy, cô hoàn toàn hiểu được tiếng Anh của cô Elizabeth.
…
_Đó quả là một đêm khó khăn. – Scorpio nhớ lại.
Sau khi đến ga, hai người đi đến phố Phù Thủy – nơi chuyên cung cấp các mặt hàng cho phù thủy.
Ngay lúc đó, một con quạ từ đâu bay xuống, đâm thẳng vào đầu Scorpio. Điều kì quái hơn là nó có những ba mắt, ba chân. Sau khi bay một vòng nữa, nó mới xà xuống, đậu lên tay cô Elizabeth.
_Quạ ba mắt ? – Cô Elizabeth có vẻ hơi ngạc nhiên rồi bẻ một chân con quạ. Cô làm phép lên cái chân đó.
_Alascar Diva.
Sau khi thần chú hiệu nghiệm, mặt cô Elizabeth càng trở nên nghiêm trọng hơn. Con quạ ba mắt bay ba vòng trên trời, kêu ba tiếng “Kéc, kéc kéc” quái dị.
_Scorpio, nghe cô nói này, đây là danh sách những thứ cháu cần mua, đây là giấy nhập học của cháu và vé tàu đến trường. Nếu như không biết thì hãy tìm một người mặc áo choàng đen để hỏi vì họ đều là phù thủy, họ sẽ giúp cháu. Đừng để lỡ chuyến tàu nhé. Xong việc cô sẽ thăm cháu.
_Nhưng…
Scorpio chưa kịp nói gì thêm thì cô Elizabeth đã lấy đũa phép ra và gõ lên đầu.
_Fosster Falame.
Ngay lập tức, cả người Elizabeth bùng cháy ngọn lửa màu xanh dữ dội rồi biến mất. Để Scorpio bơ vơ một mình.
_Nhưng mà chỉ còn hai mươi phút nữa là chuyến tàu bắt đầu rồi mà. – Scorpio tự than thở một mình. Cô đành lật đật đi tìm ga tàu mà chẳng kịp mua gì cho việc học cả.
Sau khi tìm được tàu, Scorpio ngồi một mình một khoang. Cô không biết liệu thứ bảy, chủ nhật có được nghỉ không để có thời gian đi mua sách vở. Những thứ cần đi mua có rất nhiều nào : đũa phép, nào sách, bút, vở ghi,…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!