Tư Mỹ Huyết Bộc - Chương 6: Sự Vùi Dập
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
88


Tư Mỹ Huyết Bộc


Chương 6: Sự Vùi Dập


Chia tay nhau giữa ngã rẽ ở tầng năm của trường học, trước khi trở về lớp mình, Hi Tịnh có lời dặn Nhã Mỹ: “Hết giờ học qua phòng hội trưởng học sinh của tôi.”
Nhà Mỹ ậm ừ gật đầu. Cô hiểu rõ Hi Tịnh nhắc nhở Nhã Mỹ điều gì. Nói xong, Hi Tịnh quay đi.

Nhã Mỹ mở cửa vào lớp học. Vừa mới quay đầu để đóng cửa rồi quay lại, cô đã bắt gặp ánh nhìn soi mói của tất cả bạn học cùng lớp. Cũng phải thôi, hôm nay Nhã Mỹ như lột xác thành người khác rồi vậy. Nhã Mỹ cúi đầu nhẹ chào mọi người, rồi vào chỗ ngồi trong cái nhìn dò xét của cả lớp.

“Nhã Mỹ, hôm nay cậu đẹp lắm.”
“A… ừ. Cảm ơn cậu.”
Nhã Mỹ hơi ngượng trước lời khen của Thuỵ Du. Thuỵ Du không rời mắt trước dáng vẻ mới của Nhã Mỹ. Không chỉ có mình Thuỵ Du, mà tất cả con trai trong lớp đều vậy. Ánh mắt họ ngạc nhiên, chăm chú nhìn về phía nữ nhân xinh đẹp tên Nhã Mỹ, mà quên mất giáo viên đã vào lớp.
Tiết học trôi qua một cách bình thường. Có một điều lạ là, không ai dám lườm nguýt hay liếc xéo Nhã Mỹ nữa, cũng không ai bắt Nhã Mỹ làm bài thay cho họ. Họ có vẻ đang dè chừng Nhã Mỹ. Cả lớp ấy, duy chỉ có một người bất mãn ra mặt, đó là Lâm Hy Y ngông cuồng mọi ngày.

Nhã Mỹ ngước nhìn đồng hồ. Đã năm giờ chiều, cô phải nhanh chóng rời khỏi lớp để đến phòng hội trưởng đúng như lời hẹn. Từ tận sâu tâm trí, Nhã Mỹ không muốn đi chút nào. Nhưng nghĩ về em trai, nghĩ về những tháng ngày yên ổn, cô lại lắc đầu cho qua. Về phần Thuỵ Du, anh đã biết chuyện Nhã Mỹ được nhận làm huyết bộ của Vỹ Hi Tịnh, nhưng anh không gặng hỏi về chuyện này. Thuỵ Du cũng bất mãn như ai, nhưng anh vẫn cố không thể hiện ra mặt.

“Thuỵ Du, đi chơi bóng không?”
Một bạn nam mặc đồ thể thao, tay ôm quả bóng bước tới.
“Ừ, đi.”
Mọi ngày, trước khi rời khỏi lớp học, Thuỵ Du vẫn hay chào tạm biệt Nhã Mỹ. Riêng hôm nay, anh đã quên mất chuyện này. Có thể là Thuỵ Du cố tình làm vậy. Còn Nhã Mỹ, cô ấy đang vội nên cũng chẳng để ý lắm.

Nhã Mỹ vừa bước ra khỏi cửa, cô liền bị một đám nam nhân chặn lại. Nhã Mỹ hốt hoảng lùi lại vào trong lớp học. Họ đang nhìn Nhã Mỹ bằng một đôi mắt rực đỏ như muốn ăn tươi nhuốt sống cô. Phải rồi, họ là Ma cà rồng, nhưng không mặc đồng phục, chứng tỏ họ là người ngoài trường đột nhập vào. Nhã Mỹ không quen biết họ, lại càng không phải huyết bộc của họ.
“Các anh tìm ai?”
Nhã Mỹ quay đầu lại nhìn vào trong lớp. Mọi người đã về hết cả, chỉ còn cô và đám nam nhân ấy ở đây. Nhã Mỹ lắc đầu sợ hãi: “Các anh…muốn gì ở tôi?!”
Năm trong số bảy nam nhân ấy bước vào lớp, rồi ra hiệu cho hai người đứng bên ngoài khoá cửa lại. Hai tròng mắt của Nhã Mỹ hoảng sợ tới dãn ra. Họ muốn làm gì đó với Nhã Mỹ, nhưng chắc chắn là việc chẳng tốt đẹp gì.
Nam nhân đi đầu cười nhếch mép nham hiểm, dùng tay khoá chặt hai tay của Nhã Mỹ, rồi đè cô lên mặt bàn học. Nhã Mỹ thở dốc, cố gắng chống cự, hai chân chới với trong không trung để cố chạm tới mặt đất. Mọi cố gắng của Nhã Mỹ hoàn toàn là phú phạm. Đứng trước mặt cô có tới năm nam nhân, mà cả năm đều là ma cà rồng, đã vậy còn to cao vạm vỡ. Nhã Mỹ cắn môi cay đắng: “Thả tôi ra, tôi còn có việc phải làm!”

“Ồ, kệ cưng chứ?”
Nam nhân với khuôn mặt đê tiện bỉ ổi nhếch mép lên, lộ rõ cái răng nanh nhọn hoắt, trắng muốn của hắn. Hắn dùng tay vuốt cánh môi hồng của Nhã Mỹ một cách biến thái, rồi dùng tay vén mái tóc của cô ra sau. Nhã Mỹ như dần hiểu ra điều mà chúng định làm, cô đưa ánh kinh hãi vô vọng nhìn hắn, miệng lắp bắp vài từ: “Đừng, đừng làm thế…”
Không cưỡng lại được vẻ đẹp của Nhã Mỹ, hắn tay liền chúi xuống cổ của cô, hôn vài cái rồi quay lên: “Mùi vị của em có vẻ được đấy.”
Nhã Mỹ cắn chặt môi. Cô biết kêu cứu cũng chẳng ích gì, mà người khác có thấy thì chưa chắc đã cứu cô. Nhã Mỹ đưa đôi mắt mở to, vô hồn nhìn lên trần nhà. Cảnh vật mờ đi, mắt cô giờ đã đong đầy nước mắt.
Hắn ta mở nút áo đồng phục của Nhã Mỹ ra, để lộ bờ vai trần, áo trong của Nhã Mỹ. Rồi hắn ta ghé tới động mạch ở cổ của Nhã Mỹ, cắn một nhát thật đau…thật ngọt.
Trong Nhã Mỹ trào lên một nỗi khốn nhục vô hạn. Nhưng cô biết làm gì bây giờ chứ. Cô chỉ có thể làm yên, và chịu đựng những cơn hành hạ sắp tới. Có thể chúng sẽ làm điều còn quá đáng hơn cả việc hút máu của cô. Nhã Mỹ run run, cố nén tiếng khóc. Cô từng tự nhủ, không được khóc trước lũ hạ đẳng đê tiện, nhưng không hiểu sao nước mắt cô cứ trào ra. Chắc do Nhã Mỹ đã chạm tới đáy của sự chịu đựng.

“Nào mấy đứa, lột đồ nó ra.”
“Ê, ngươi định chơi cô ta một mình à?”
“Từ từ rồi sẽ có phần, tiểu thư Lâm Hy Y đã nói, làm hỏng cô ta luôn cũng được.”

Nhã Mỹ vô hồn nằm ngửa trên bàn học, tai chỉ nghe loáng thoáng được gì đó. Trên cổ cô bây giờ chi chít những vết cắn từ lũ dơ bẩn kia, cùng những vết đánh đầy đau đớn mỗi khi cô có chút phản ứng chống cự. Nhã Mỹ hoàn toàn sức tàn lực kiệt. Tâm trí cô còn chút tỉnh, nghe qua hai từ “Hy Y”, cô cũng đã hiểu được toàn bộ. Chắc chắn lũ người này là do Lâm Hy Y phái tới để làm nhục cô vì cô đã cướp mất Hi Tịnh.

“Tiểu thư Hy Y thật tốt khi chuẩn bị cho chúng ta một món hàng ngon như vậy.”
“Đúng, đúng.”-Lũ nam nhân mọi rợ định cởi nốt áo trong của Nhã Mỹ.

“Thì ra là Hy Y à?”

Đám nam nhân giật mình quay đầu lại trước câu hỏi lạ lùng vừa phát ra. Lúc này, chúng mới nhận ra cửa phòng học đã bị phá toang, còn hai tên đồng bọn của chúng đang nằm trên vũng máu lạnh lẽo. Trước mặt chúng, hội trưởng Vỹ Hi Tịnh đưa đôi mắt đầy căm phẫn nhìn thẳng, với một vẻ mặt lạnh lùng đầy sát khí: “Động tới người của ta, các người chết chắc rồi.”
Vỹ Hi Tịnh nắm chặt tay, đấm tên đầu xỏ một nhát làm hắn mất đà ngã lăn xuống sàn. Hi Tịnh cúi xuống xách cổ hắn lên, rồi trừng mắt nói: “Ta xem ngươi còn hút máu được không.” Rồi sau đó Hi Tịnh cũng tiễn mấy chiếc răng của hắn bay ra sàn, trong đó có cả hai chiếc rằn nanh.
Mấy người còn lại hớt hải định chạy đi tìm cách thoát thân. Nhưng không kịp nữa rồi, Hi Tịnh giơ khẩu súng lên, bắn gục hết tất cả bọn chúng: “Đạn thuốc mê thôi, tôi sẽ để hội đồng kỷ luật xử các người. Lũ làm ô uế thanh danh huyết tộc ma cà rồng.”

Đám người đó đều đã bị gạ gục trong nháy máy dưới tay Hi Tịnh. Hi Tịnh lúc này mới để ý Nhã Mỹ. May mắn thay, cô chỉ bị lột bỏ phần áo bên ngoài. Có điều những vết cắn trên cổ Nhã Mỹ làm Hi Tịnh như muốn điên lên mà cuồng sát tất cả lũ người kia. Hi Tịnh nhặt lấy tấm áo của Nhã Mỹ bị vứt trên sàn, cẩn thận mặc lại cho cô. Nhã Mỹ biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng vì bị đả thương quá nặng và mất nhiều máu, nên cô chỉ có thể mở mắt.
Hi Tịnh có vẻ hơi xót xa khi nhìn thấy Nhã Mỹ như vậy. Anh ôm lấy vai cô, dựng cô ngồi dậy, rồi dùng hai tay bế xốc cô lên. Rời khỏi phòng học, anh mang Nhã Mỹ tới tận cổng, để cô ngồi trong xe rồi dặn tài xế: “Mang cô ấy về, gọi bác sĩ giỏi nhất đến trị thương, tôi cần giải quyết vài việc nên về sau.”

Chiếc xe nhanh chóng rời đi. Hi Tịnh đứng ở cổng trường nhìn theo cho tới khi nó đi khuất. Không lẽ anh đang lo lắng cho Nhã Mỹ?

Hi Tịnh vào nhà vệ sinh để rửa bàn tay dính máu sau khi cho lũ kia một bài học. Vừa bước về phòng hội học sinh, anh đã bắt gặp Lâm Hy Y đang đứng chờ ở cửa. Lâm Hy Y nở nụ cười trong sáng, mừng rỡ khi nhìn thấy Hi Tịnh. Hi Tịnh hơi chau mày, nhưng rồi anh tỏ ra bình thường để xem Lâm Hy Y còn muốn diễn kịch như nào nữa.
“Hi Tịnh, em chờ anh nãy giờ. Cô gái Nhã Mỹ đó thật thiếu ý thức, đến giờ hẹn rồi mà còn chưa thấy đâu. Hi Tịnh à, cô ta vừa xấu lại nghèo, anh vẫn nên bỏ đi thì tốt hơn, có em theo anh rồi mà.”

Hi Tịnh đưa đôi mắt không cảm xúc nhìn Hy Y, mặc cho cô khoác tay anh rồi đủ thứ trò.
“Hi Tịnh, em yêu anh nhiều lắm.”
Hi Tịnh nghe tới đây thì không thể chịu được nữa. Anh phải cố kiềm chế cơn giận để không phải ra tay độc ác với nữ nhân. Anh đẩy Hy Y ra, buông lời lạnh nhạt.

“Tôi không cần loại huyết bộc rác rưởi như cô.”
Next: Chương 7

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN