Tuế Nguyệt Thiên Thu - Diệp Yên Nghiệt Duyên
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
164


Tuế Nguyệt Thiên Thu


Diệp Yên Nghiệt Duyên



Linh Dạ đang ngồi trên Hỏa Ngai cùng với Viêm Vân, Viêm Dung. Từ nơi này hắn có thể nhìn khắp cả Minh Giới. Hỏa Ngai này cũng thật đủ rộng bởi vì Viêm Vân mỹ phụ ngồi bên trái hắn, Viêm Dung con gái nàng lại ngồi bên phải hắn… loại diễm phúc “bên trái là mẹ, bên phải là con” này đủ khiến cho mọi nam nhân trên thế gian phải ganh tị đỏ mắt

Sau khi hắn đã thuyết phục thành công Viêm Dung thì cuối cùng cái “diễm phúc” này mới thật sự là diễm phúc, Viêm Dung mặc dù đã chấp nhận trong lòng nhưng vẫn khó chịu được cảnh phải chia sẻ nam nhân với mẹ của nàng

Ngồi chính giữa hai mẹ con, được hai người bên cạnh hầu hạ đối với người khác là diễm phúc nhưng đối với hắn lại cảm thấy mệt mỏi…. bởi vì sâu trong lòng hai nữ nhân này vẫn có một ít tị nạnh nhau. Dù cho Viêm Vân có rộng lượng bao nhiêu nhưng nhìn con gái nàng đang âu yếm nam nhân của mình cũng cảm thấy khó chịu, cũng như Viêm Dung vậy

Bất quá chẳng bao lâu sau sự mệt mỏi này của hắn cũng tan biến, Linh Dạ bỗng nhiên nhớ ra gì đó rồi nhẹ nhàng nói với hai người

-Bây giờ… mọi việc ở Minh Giới cũng đã xong rồi, ta thật muốn quay lại Tiên Giới một chút để…. viếng mộ Đại La Thiên Tôn

Viêm Vân nghe vậy thì gật đầu nhìn hắn cười, còn Viêm Dung thì không nói gì. Nàng chỉ ôm tay phải của hắn thật chặt, Viêm Vân thấy vậy thì cũng lắc đầu khuyên bảo

-Dung nhi, Âm Tử còn có việc của hắn… chúng ta không thể cản được

-Mẹ… nhưng mà ta sợ hắn đi rồi thì sẽ quên chúng ta, người nói xem một kẻ như hắn thì sẽ có bao nhiêu nữ nhân muốn tranh giành đây ?

Linh Dạ nghe vậy thì cũng vuốt ve đầu của Viêm Dung rồi nói

-Sẽ không quên, sau lần đi này nếu không có chuyện gì phát sinh nữa thì ba người chúng ta sẽ quy ẩn… ta sẽ bầu bạn cùng các nàng thêm mấy vạn năm nữa

Nghe hắn nói như vậy thì Viêm Dung có thể làm được gì đây ? Nàng chỉ có thể thở dài rồi nói với hắn

-Được rồi… ngươi đi rồi hãy về nhanh, ta và mẹ sẽ mãi mãi đợi ngươi ở đây

-Âm Tử, chàng cứ yên tâm. Ta sẽ thay chàng bảo hộ Minh Giới này

Nhìn hai mẹ con vốn còn tị nạnh với nhau nay lại đồng tâm như vậy cũng làm cho hắn có một chút vui mừng, Linh Dạ cũng không đi ngay. Trước khi đi hắn còn làm một trận Loan Phượng Điên Đảo khiến cho tiếng rên của hai mẹ con Viêm Vân Viêm Dung vang khắp Hỏa Điện rồi hắn cũng lặng lẽ rời khỏi Minh Giới này

…..

Vẫn như cũ, Linh Dạ vận dụng Không Gian Lĩnh Vực tạo ra một cái Thông Đạo Không Gian rồi nhảy vào đó

-Trước khi đến Tiên Giới, ta nên quay về thăm Yên nhi một chút…. còn có cả vị thúc thúc kia nữa…. haizz

Từ trên bầu trời xanh biếc của Đại Vĩ Đại Lục mở ra một cái lỗ hổng không gian rồi một cái thiếu niên mỹ lệ mái tóc tung bay xuất hiện, thiếu niên này hiển nhiên là Linh Dạ

Lỗ hổng này rất lâu mới biến mất, đủ khiến cho tu sĩ khắp đại lục này chú ý. Cái dị tượng này đã được ghi chú vào Thiên Minh Tháp

Hắn chợt nhắm mắt lại, cảm ứng con Bỉ Ma mà hắn từng đặt vào người Diệp Yên kia rồi biến thành một luồng sáng bay đến nàng

…..

Ở Đại Vĩ đại lục này cuối cùng lại trôi qua thêm nửa năm, Diệp Yên lúc này Thái Hư Tông đang là mặt trời ban trưa. Chưa đến 20 tuổi đã bước vào Trúc Cơ, thiên phú lẫn ngộ tính đều là thiên tư trác tuyệt… nàng lúc này là một nữ thần là một tâm điểm chú ý của các sư huynh sư đệ trong Thái Hư Tông này… do được tắm trong không khí của Thái Hư Tông nên khí chất lẫn diện mạo của nàng càng ngày càng như một tiên nữ không dính bụi trần, chỉ là trên gương mặt nàng hiện đầy nét ưu sầu. Đại sư huynh trong tông môn để ý nàng, muốn nàng trở thành đạo lữ của y. Vị đại sư huynh Trúc Cơ Sơ Kỳ chỉ có Linh Căn kém nàng chứ thiên phú, ngộ tính của y đều không thua kém gì nàng. Diện mạo của vị đại sư huynh này cũng vô cùng tuấn tú, mọi người trong tông đều nói cả hai người là một cặp trời sinh…. chỉ là trong lòng Diệp Yên đã tồn tại một hình bóng khiến cho nàng vĩnh viễn không thể quên được

Hôm nay thúc thúc Diệp Luân của nàng đã quay về sau một lần lịch lãm, Diệp Yên biết tin liền ngay lập tức đến động phủ của Diệp Luân

-Thúc… có tìm thấy…ca ca không ?

Diệp Luân nhìn cái thiếu nữ này suốt ngày nhung nhớ đến ca ca của nàng thì cũng lắc đầu thầm than “Nghiệt Duyên”, y cũng nhìn nàng rồi nói

-Ngươi tốt nhất… là nên quên tiểu tử bán nam bán nữ đó đi, đừng có giữ chấp niệm nữa…. sau này kết Kim Đan sẽ thêm khó khăn

Đây không phải là lần đầu Diệp Luân nói ra câu này nên nàng nghe hoài cũng quen, chỉ là nàng thật sự nhớ hắn… quãng thời gian nàng và hắn sống nương tựa vào nhau thật đúng là quãng thời gian hạnh phúc nhất

Bất quá nàng cũng chỉ có thể cáo từ Diệp Luân rồi lui về động phủ

-Ca, ta nhớ ngươi…

….

Linh Dạ đang bay thật nhanh, hắn cuối cùng đã nhìn thấy một cái tiên môn chìm đắm trong sương mù. Cái tiên môn mày cũng được bao phủ trong một rừng hoa Anh Đào. Thật đúng là tiên cảnh

Cảm giác được khí tức của Diệp Yên cùng Bỉ Ma ngày càng nồng đậm, hắn liền biết rằng Diệp Yên đang ở cái tông môn này. Linh Dạ liền hóa thành một luồng khói trắng rồi bay theo khí tức của Diệp Yên dẫn đến động phủ của nàng

Đứng trước một cái cửa động màu trắng, khí tức của Diệp Yên càng đậm

-Đến rồi…. Yên nhi quả thật là đang ở đây.

Chỉ là một cánh cửa thì không thể ngăn cản được bước đi của hắn, Linh Dạ liền đi xuyên qua cánh cửa

Càng bước vào sâu, hắn nhìn thấy một lò linh đan. Kế bên là vô số các loại Linh Thảo và… còn có một nữ tử đang ngồi xếp bằng tu luyên. Đó là Diệp Yên

Linh Dạ bước đến trước mặt nàng không nói gì, tu sĩ giữa lúc tu luyện mà bị phân tâm thì sẽ thụ thương và tẩu hỏa nhập ma. Chính vì vậy mà hắn im lặng nhìn nàng không nói gì

Bỗng nhiên từ miệng Diệp Yên chảy ra một dòng tinh huyết, Linh Dạ thấy vậy thì nhẹ nhàng nói

-Tĩnh tâm lại… tập trung vận khí, đừng nghĩ gì khác

Nghe được giọng nói này Diệp Yên vô cùng bất ngờ lẫn xúc động nhưng nàng vẫn phải tĩnh tâm lại, nếu không sẽ tiếp tục thụ thương

Sau một hồi kết thúc tu luyện, nàng chậm rãi mở mắt ra với hi vọng đây không phải là huyễn ảnh do nhớ nhung mà tạo ra… sau khi nhìn thấy một cái thân ảnh quen thuộc, gương mặt tuyệt mỹ quen thuộc kia thì nước mắt nàng bỗng chảy xuống. Giọng nàng run run khẽ kêu

-Ca…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN