Tuế Nguyệt Thiên Thu - Viêm Dung Thô Bạo
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
154


Tuế Nguyệt Thiên Thu


Viêm Dung Thô Bạo



Sau khi nghĩ ngợi một hồi thì hắn cũng đã tự trấn an bản thân, Linh Dạ liền đứng lên chắp tay sau lưng nhìn ra khung cảnh băng tuyết bên ngoài rồi thở dài nói

-Là phúc thì nên tới, là họa không tránh khỏi… dù ta có bị ai đó sắp đặt thì cứ mặc kệ vậy. Ta còn nhiều chuyện phải làm, không tin các ngươi đều sắp đặt mọi thứ cho ta

Rồi hắn từ tiểu không gian đem Viêm Dung ra, nàng lúc này gương mặt đã hồng hào trở lại. Hiển nhiên là sẽ tỉnh lại bất kì lúc nào, hắn nhẹ lau đi vết máu còn dính trên khóe miệng nàng rồi nhẹ nhàng đặt nàng xuống

Hắn lại tiếp tục chắp tay đứng nhìn khung cảnh bên ngoài, dáng vẻ hắn lúc này đầy vẻ cô độc. Đôi mắt đẹp của hắn tỏa đầy vẻ tang thương của thời gian nhìn xa xăm tựa như có thể nhìn thấu cả thiên địa. Hắn tự nghĩ đến cuộc đời của bản thân, trải qua bao nhiêu chuyện. Nhìn hồng nhan, bằng hữu dần dần thành cát bụi. Cừu nhân năm xưa cũng là một nấm mồ, hắn tựa như là một kẻ xa lạ giữa cái thời đại này. Nghĩ đến đây Linh Dạ chợt thở dài rồi nói

-Có lẽ… ta đã già rồi

Không biết qua bao nhiêu ngày thì Viêm Dung cuối cùng đã tỉnh dậy, Linh Dạ đỡ cái nữ nhân này đứng lên rồi nói

-Hàn Liên Âm Hỏa của ngươi trước mắt… không cần vội, nếu chưa thấy cơ thể khỏe hẳn thì cứ tiếp tục tịnh dưỡng. Ngoài ngươi ra thì không ai có thể lay động được nó đâu

Viêm Dung nghe vậy thì cũng có một chút ngạc nhiên, sau đó nàng nhìn hắn rồi nói

-Không cần phải tịnh dưỡng, ta bây giờ sẽ đạt được truyền thừa của nó… ta không thể đợi lâu hơn nữa

Nói xong nàng xoay người đi đến ngọn lửa màu trắng đang bốc cháy hừng hực kia, loại sức lạnh mà nó tỏa ra thật vô cùng khủng khiếp

Viêm Dung đi đến đưa tay vào ngọn lửa đó, trên người nàng cũng cháy ra một ngọn lửa màu trắng bạc. Sau đó nàng khẽ đọc một đoạn chú ngữ vô cùng kì dị, có lẽ đây không phải là ngôn ngữ trong vị diện này

Không lâu sau, ngọn lửa màu trắng vốn đang bốc cháy hừng hực kia lại dần dần chuyển vào cơ thể nàng khiến cho cơ thể nàng đang bốc cháy dữ dội

Linh Dạ thì vẫn luôn âm thầm hộ pháp cho nàng, nếu lúc này mà bị gián đoạn thì đừng nói là truyền thừa. Ngay cả cái mạng cũng giữ không được

….

Một tiếng chim phượng hoàng kêu lên, tựa như muốn vang dội cả Bách Lý Ảo Cảnh. Viêm Dung đã biến về bản thể Hỏa Phượng của nàng, bất quá phần đuôi con hỏa phượng này lại có không ít lông vũ trắng.

Sau một hồi thống khổ thì Viêm Dung cũng đã trở lại dạng người, áo bào trên người nàng đã cháy hết làm lộ ra cái cơ thể mê người kia

Ngực nàng tuy không được to như của mẹ nàng nhưng lại vô cùng cân đối, đầu vú thì kiêu ngạo hướng ra ngoài khiến bao nam nhân phải nóng mắt

Vùng mông của nàng cũng chịu số phận không được to như Viêm Vân nhưng cũng vô cùng đầy đặn, dù là mặc áo bào cũng không thể che dấu

Viêm Dung dần dần mở mắt ra, nàng cảm thấy được cái áo bào mà nàng mặc tới đây lại bị cháy rụi đi. Bất quá nàng vẫn không có che lại, cũng không có chút xấu hổ nào

Trên mặt của nàng nở ra một nụ cười dâm tà rồi từng bước đi đến trước mặt Linh Dạ, nàng ôm chặt hắn trong tình trạng này rồi nói

-Ta có đẹp không ? So với bà ta thì thế nào ?

Linh Dạ khẽ gỡ tay nàng ra rồi cởi cái Viêm Ỷ Chân Bào ra đắp vào người Viêm Dung rồi nói

-Rất đẹp, nhưng mà so với Viêm Vân thì không bằng…

Đang nói thì Linh Dạ bị cái nữ nhân này cắt ngang, Viêm Ỷ Chân Bào bị nàng ném xuống đất

Nàng nhẹ nhàng lấy tay cởi bộ hắc y mà Linh Dạ đang mặc, sau đó nàng kề mặt vào bờ ngực rắn chắc của hắn rồi nói

-Đừng nói nữa, ta muốn ngươi

Linh Dạ cũng khá bất ngờ, cái nữ nhân này vô cùng táo bạo. Nhưng hắn cũng không khách khí, có người dâng đến tận miệng thì hắn cũng không kén

-Cơ thể thon gọn của ngươi… thật khiến ta phải ganh tị

Viêm Dung chu mỏ giận dỗi nhìn Linh Dạ, thế nhưng sau đó cái nữ nhân này cũng môi kề môi với hắn

Trong lúc bị khóa môi, Linh Dạ vẫn cố gắng dùng đầu lưỡi chống trả lại. Nhưng cái nữ nhân này thật thô bạo, đầu lưỡi của nàng tung hoành khắp nơi trong miệng hắn

Bất quá Linh Dạ lại dùng một cánh tay nắm vào bầu vú kiêu ngạo của nàng, hắn cũng xoa bóp mạnh bạo khiến cho bầu vú của Viêm Dung hiện lên từng vết đỏ.

Dưới sự nắn bóp của hắn thì nàng cũng rên càng to hơn, cuối cùng môi nàng cũng buông tha hắn

Viêm Dung thở hổn hển nhìn hắn, đôi mắt nàng lúc này hiện đầy lửa dục. Phía dưới của nàng đã ướt ra một mảng

Cả hai liền lao vào nhau như hai con thú rồi bước vào màn chính, tuy màn dạp đầu của cả hai thô bạo như vậy nhưng lúc này lại phối hợp vô cùng ăn ý. Hắn càng đẩy thì nàng cũng càng ưỡn ra, phía dưới của nàng vốn đã rất chặt nay dưới sự kích thích liền co thắt chặt hơn. Tiếng rên của nàng cũng càng lúc càng lớn, đối với xử nữ như Viêm Dung thì việc này tuy có chút đau đớn nhưng sau đó lại vô cùng sướng

Viêm Dung bỗng nhiên nhìn hắn bằng một đôi mắt khe khẽ, nàng nhìn thấy gương mặt mỹ lệ như một cô nương kia cũng đầy mồ hôi. Tuy đang dưới sự đẩy điên cuồng của Linh Dạ nhưng nàng vẫn cố gắng nói ra một câu

-Ta… vẫn là … ahh.. xử nữ…. ngươi… thật không biết…. ahh ahhh…thương hoa… tiếc ngọc…. ahhh

Linh Dạ nghe vậy thì không nói gì, hắn bỗng nhiên đẩy càng lúc càng mạnh hơn. Viêm Dung lúc này thật sự không chịu nổi nữa, nàng bỗng nhiên rên lớn hơn. Hai tay nàng cũng bấu chặt vào lưng hắn để lại những đường cào đỏ trên lưng hắn

Hắn lúc này cũng tới giới hạn và xuất ra một dòng tinh dịch trắng đục vào nơi đó của nàng, bỗng nhiên từ nơi đó cũng chảy ra một dòng máu và trộn lẫn với tinh dịch của hắn

Viêm Dung lúc này đầu tóc rối bời, nàng vô cùng mệt… cái nam nhân xinh đẹp thật đúng là vô cùng mạnh mẽ. Linh Dạ từ từ nâng nàng ngồi dậy rồi giúp nàng sửa sang lại đầu tóc rồi nói

-Ngươi là xử nữ… mà còn thô bạo hơn cả Viêm Vân….

Cái nữ nhân này nghe vậy thì cũng tiếp tục nở ra một nụ cười dâm đãng rồi tựa đầu vào người hắn rồi nói

-Thế nào, ta thú vị hơn bà ta đúng không ?

Linh Dạ im lặng không nói gì, hắn lại lấy cái Viêm Ỷ Chân Bào kia rồi đắp vào người nàng rồi sau đó cũng mặc lại bộ hắc y

Hắn vuốt ve gương mặt đang ửng đỏ kia của Viêm Dung rồi cười nói

-Từ bây giờ… ngươi là nữ nhân của ta, có chuyện gì khó nói thì cứ nói với ta. Có chuyện gì khó làm thì hãy để ta làm

Viêm Dung cười cười nhìn hắn, trong lòng nàng bỗng nhiên nổi lên một cảm giác khó hiểu. Con Bạch Phượng kia trong ý thức của nàng thấy một màn như vậy thì cũng lắc đầu rồi rơi vào trạng thái ngủ say .Cái nam nhân này thật sự khiến cho nàng phải ra sức chiếm hữu

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN