Tuyển Tập Thơ Chế, Đoản Văn Ngôn Tình - Đoản 11(1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
207


Tuyển Tập Thơ Chế, Đoản Văn Ngôn Tình


Đoản 11(1)



Năm cô 7 tuổi ba cô qua đời vì sốc ma túy, chị gái cô bị mẹ bán đi để lấy tiền đánh bạc
Mẹ cô nghiện cờ bạc mỗi lúc thua lại lôi cô ra chửi rủa đánh đập, nói cô là đồ xui xẻo, bảo muốn cô chết theo ba cô cho ròi, sao lại ám bà ta không thể ngóc đầu lên nổi
Năm cô 14 mẹ cô tái giá lấy người đàn ông khác, ông ấy cũng là người không đàng hoàng, cô nghe hàng xóm gần nhà bảo ông ấy từng buôn ma túy và có tiền án ngồi tù
Năm cô 15 cô bị cha dượng cưỡng bức, còn dọa giết cô nếu cô cho mẹ cô biết, tâm hồn cô gái lúc 15 tuổi mong manh lắm, yếu đuối lắm, chỉ sợ nói mẹ không tin lại còn bị đánh thêm
Cô bị ông cha dượng tán tận lương tâm kia tra tấn tình dục liên tục trong 3 tháng, mẹ cô không hay biết, cô chỉ biết khóc trong sợ hãi, mặc cho người đàn ông kia dày vò thân xác
Một ngày kia cô bị mẹ bắt gặp khi đang bị dượng giao cấu, ông ta thanh minh rằng bị cô dụ dỗ, mẹ cô tin lời ông ta tức giận cầm kéo cắt đi chùm tóc của cô, đánh cô tàn nhẫn, cô bị nhốt vào một nhà kho ẩm thấp, dơ bẩn, bị bỏ đói khát 3 ngày liên tục, cô rơi vào tình trạng mê man
Lúc đang nằm co ro trong đấy cô nghe dượng và mẹ nói chuyện, ông ấy bảo
“Em à! Anh nói đều là sự thật, con gái em nó không ngây thơ như em tưởng đâu! Nếu em không tin anh chết cho em xem!”
Mẹ cô liền ngăn cản ông ấy lại rồi khẽ rít
“Được rồi mà, ai nói không tin anh đâu!”
Ông ấy mỉm cười đắc ý, thầm trong lòng mà chửi mụ ta ngu dốt
Cô nằm bên trong mà ứa nước mắt mỉm cười chua chát, nước mắt cứ chảy ra khiến mắt cô trở nên nhạt nhòa đi
Cô lại nghe ông ấy nói tiếp
“Em này! Anh sợ sau này nó lại giở trò với anh, hay là em cho nó đi chỗ khác đi được không? “
“Chỗ khác?”
Bà thắc mắc rồi hỏi lại, ông ấy liền tiếp lời
“Hay là…hay là mình gả nó đi, giữ nó lại cũng đâu giúp được gì, gả nó đi vợ chồng mình kiếm chút vốn vào sòng bạt lấy lại tiền mà bọn nó đã lấy, em…em nghĩ sao?
Bà suy nghĩ trước lời đề nghị của lão ta, rồi bà hỏi
“Gả cho ai? Nó như thế này ai mà lấy nó?”
“Em yên tâm đi! Hôm trước lão Trần có hỏi anh, lão ấy muốn lấy vợ, mà vợ trẻ lão mới chịu, anh thấy con Tiểu Lam nó cũng… Hay là mình gả cho lão Trần đi, lão ấy giàu như thế nào em còn không biết sao?”
“Nhưng lão ấy chẳng phải hơn 50 rồi sao?”
“Say đâu quan trọng, chủ yếu là ông ấy có tiền! Có thể giúp vợ chồng mình qua cơn túng thiếu nợ nần trước mắt! “
Năm cô 17 tuổi, mẹ cô gả bán cô cho một lão già hơn 50 tuổi để lấy tiền trả nợ cờ bạc, cùng chồng bà ta cao chạy xa bay
Lão ta biết cô không còn trinh tiết và mẹ cô đã lừa lão một số tiền lớn, cô lại trở về với những tháng ngày bị đối đãi như súc vật
Ngày ngày cô làm lụng vất vả, tối đến lại bị lão hành hạ thừa sống thiếu chết, cô như người câm chỉ cắn răng mà chịu đựng, giá như được chết cho đỡ khổ
Năm 18 tuổi cô gặp anh…
Anh 20…Anh là con một của một gia đình giàu có, học giỏi, đẹp trai, anh là ước mơ của bao thiếu nữ, ngày ngày cô cứ nấp sau cánh cửa nhìn ra, ngày nào anh cũng đi ngang một lần để đi học, cô chỉ dám nhìn ra từ sau lưng anh mỉm cười, thầm thương thầm nhớ
Hôm ấy anh vô tình gặp cô,hôm ấy là vào một ngày đông, cô co ro trước cửa nhà, lần đầu gặp cô, nhìn vào ánh mắt cô, ánh mắt long lanh và trong veo ấy…anh đã có cảm giác phải che chở cho cô, trái tim anh xao xuyến, anh giơ tay ra phía cô, cô ngây thơ nắm lấy tay anh, lần đầu tiên cô cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay ấy
Anh hỏi
“Lạnh không?”
Cô gật đầu
Anh từ từ ôm lấy cái thân thể bé nhỏ ấy rồi hỏi
“Bây giờ còn lạnh không?”
Cô mỉm cười lắc đầu
Anh bỏ ra số tiền lớn chuộc lại cô từ lão già ấy, dẫu rằng chưa biết đến thân thế về người con gái ấy anh vẫn cảm thấy anh muốn bảo vệ cho cô
Đối với cô anh như ánh mặt trời giữa mùa đông. Ấm áp và dịu êm vô cùng
Cô yêu anh tròn một năm, anh dẫn cô về ra mắt gia đình, ba mẹ anh không chấp nhận cô và đuổi anh ra khỏi nhà nếu anh không từ bỏ cô, cô sợ vì mình anh phải chống lại ba mẹ nên cô đã âm thầm nói chuyện lại với họ
Ba mẹ anh bắt anh qua Mĩ du học và hứa ngày trở về sẽ cưới cô cho anh, anh đồng ý, vì anh biết, chỉ có cách đó anh mới cưới được cô, anh ôm cô và dặn cô hãy đợi anh về
“Chỉ 3 năm thôi! Em ráng đợi anh nha! Anh đi là vì tương lai của hai đứa mình! Đợi anh nha!”
“Em đợi anh mà!”
Ngày anh đi, cô ôm chặt anh, cô khóc, anh hứa với cô sẽ trở về cưới cô, anh đâu ngờ mẹ anh và cô đã gạt anh! Cô nhận lời rời xa anh và hứa với mẹ anh sẽ ra đi mãi mãi
“Làm như thế anh mới có tương lai”
Anh đi được hai tháng, cô phát hiện mình có thai, cô không biết vui hay buồn! Chỉ còn mình cô! Làm sao đây?
Khi thai được năm tháng bác sĩ báo rằng cô bị ung thư, nếu trị liệu cô phải bỏ hai đứa con trong bụng mình, nếu cô sinh con thì thời gian dài khiến bệnh tình chuyển biến xấu, sợ lúc đó thì không kịp
Cô mỉm cười từ chối! Thà hi sinh một mình cô để sinh ra hai con còn hơn cô tham sống bỏ đi giọt máu duy nhất anh để lại
Khi thai được 9 tháng cô đến tìm mẹ anh với mục đích bà thương cháu mà báo cho anh một tiếng để anh biết mà về gặp con, mẹ anh sai người đuổi cô ra khỏi nhà, còn mắng mỏ cô thậm tệ
“Mày đem con thằng nào lại đây mà bảo là con của con trai tao? Mày muốn đào mỏ nhà tao chứ gì? Đồ con đĩ rẻ tiền! Cút cho tao…!”
“Năm sau con tao sẽ lấy vợ, là đại tiểu thư đấy, chứ không như mày! Đồ rác rưởi…”
Cô uất ức rời khỏi nhà anh, cô biết anh không vậy đâu, anh hứa về mà
Anh du học được một năm thì nhận được thiệp mừng cưới của cô, anh cay đắng xé tấm thiệp trong tay nước mắt lăn dài, cô không đợi được anh sao?
Anh bỏ học quay về nước tìm cô nhưng đã không còn chút liên lạc, anh đâu biết rằng tấm thiệp là do mẹ anh chuẩn bị để anh hiểu lầm cô, mong anh hận cô thấu xương
Cô hạ sinh hai đứa con kháo khỉnh một trai một gái, bọn chúng giống anh như đúc, nhìn con cô nhớ anh vô cùng , lỡ mai kia cô chết rồi thì ai nuôi con
“Anh ơi! Anh ở đâu?”
Cô không có tiền cũng không có gia đình, cô lại bệnh sắp chết con cô sẽ sống ra sao?
Ngày anh về nước sau ba năm du học, anh dẫn về một cô gái xinh đẹp là đại tiểu thư giàu có

Còn cô bây giờ là một ăn mày giữa chợ, xin tiền lẽ nuôi con mỗi ngày.
Hai đứa trẻ đã ba tuổi, chúng hỏi cô khi mọi người cứ nói bọn chúng là lũ mồ côi không có ba
“Mẹ ơi! Ba của chúng con đâu ạ? Cái Tý con cô Hoa cứ trêu tụi con không có ba! Ba đâu mẹ?”
Nghe con hỏi mà lòng cô quặng thắt, cô hai tay xoa hai cái đầu bé nhỏ nghẹn ngào trả lời
“Ba con đi học ở xa lắm! Một thời gian nữa ba sẽ tìm chúng ta!”
Hai đứa mặt rầu rỉ hai cái má phụng phịu
“Con không chịu đâu! Con muốn có ba giống như mấy bạn kia!”
Đứa trẻ chỉ tay về phía bên kia có người đàn ông đang cõng đứa trẻ trên lưng
“Con muốn ba cõng!”
Câu nói ngây thơ của đứa con làm cô rơi nước mắt, cô lau lau nước mắt thò tay vào túi lấy ra một tấm ảnh cô và anh chụp lúc trước đưa cho hai con, cô chỉ tay vào người đàn ông trong hình nói
“Đây là ba tụi con!”
Hai đứa vỗ tay
“A…ba…ba…ba, đây là ba!”
Bo bỏ tấm hình vào túi nó
“Mẹ ngồi ở đây nhé, con và em gái sẽ đi tìm ba về…!”
Người người đi ngang bỏ tiền lẽ vào hộp cho ba mẹ con lắc lắc đầu tội nghiệp hai đứa nhỏ
Hai đứa nắm tay nhau đi vòng vòng công viên vô tình…gặp anh…và vợ anh đang ngồi trên băng ghế đá
Hai đứa nắm tay nhau tiến lại gần rồi nhìn nhìn vào anh, anh thấy hai đứa nhỏ nhìn anh, anh mới bắt đầu hỏi
“Hai đứa nhìn gì vậy?”
“Chú ơi! Chú có phải ba cháu không ạ?”
“Chú ơi! Chú có phải ba cháu không ạ?”
Anh thoáng ngạc nhiên quay sang nhìn hai đứa trẻ cất giọng trầm trầm, anh nghĩ chắc là bọn trẻ nhìn nhầm anh với ai nên trả lời
“Chú không phải ba hai đứa!”
Đứa con gái buông tay anh hai ra bước lại gần anh đưa bàn tay béo múp sờ sờ mặt anh, anh không phản ứng cũng không ngăn cản, mặc cho nó sờ
“Rõ ràng là chú mà…!”
Thằng Bo nắm tay em gái kéo về nói
“Bé Mi về thôi!”
Bé Mi vẫn luyến tiếc nhìn anh
“Chú ơi! Chú có thể cõng con không ạ?”
Bé Mi lại chỉ tay về phía người đàn ông đang cõng đứa trẻ
“Giống như bạn ấy…! Cõng…”
Anh nhìn vào ánh mắt đen láy tròn tròn như hột nhãn có chút gì đó u buồn, sao giống quá! Giống cô quá, nhìn mặt mũi nó tèm lem bùn đất, anh hỏi
“Ba cháu đâu”?
Bé Mi lắc lắc đầu
“Mẹ con chỉ nói ba đi học ở xa ạ!”
“Trước khi ba cháu về chú có thể cõng cháu một lần được không?”
“Cháu thèm cõng!”
Anh mỉm cười
“Chú cõng cháu thì cháu cho chú cái gì đây?”
Bé Bo móc móc trong túi ra được hai cục kẹo, một xanh một đỏ
Bé Mi lấy cục đỏ đưa ra trước mặt anh có vẻ luyến tiếc
“Cháu thích ăn kẹo dâu nhất! Nếu chú cõng cháu cháu sẽ nhường nó cho chú!”
Anh bật cười vì sự ngộ nghĩnh của hai đứa nhỏ. Thấy anh không trả lời hai đứa buồn bã nắm tay nhau bước đi.
Anh đứng lên nói vọng theo hai đứa đang đi với bộ dạng u sầu
“Hai đứa ai muốn cõng trước đây!”
Hai đứa mừng rỡ buông tay nhau chạy nhanh lại ôm chân anh nhảy nhảy
“Con ạ! Con ạ! Con…”
“Được thôi! Cả hai đứa leo lên máy bay chuẩn bị cất cánh nha!”
“Ahaha ahaha…”
“Bay cao lên chú ơi! Chạy nhanh lên chú ơi!”
“Anh Bo ơi bay lên!”
“Bé Mi ơi bay…”
“Ahaha…ahaha…”
Vợ anh lúc này vẫn không tin vào mắt mình
Chồng cô…vừa cười sao? Anh ấy cười…từ khi cưới cô đến giờ cô chưa bao giờ thấy anh cười có chăng chỉ là cười xả giao, chưa thấy anh cười vì vui lần nào…
Thả sao nếu cậu thích truyện
Đông người lọt hố tớ post tiếp nha

Tác giả: Cungthienyet

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN