[Vampire Knight] Huyền Thoại Thánh Tích
Chương 9 : XÚC CẢM LẠ THƯỜNG
– Các người là ai? – Yuuki hỏi với giọng đầy lo lắng.
– Lẽ ra cô và anh chàng bảnh trai này không nên tiến vào rừng khi ban đêm. Và giờ thì cô và anh ta sẽ phải trả giá cho hành động ngu ngốc này
Vừa dứt lời thì những kẻ lạ mặt bật lên những tiếng cười man rợ và đồng loạt há miệng để lộ ra những chiếc răng nanh nhọn hoắt khiến Yuuki hơi hoảng sợ.
– Các người… các người … là Vampire?
– Phải, và hai đứa tụi bây sẽ là bữa ăn tối của bọn tao! – Một tên gầm gừ đầy thèm khát
Không đợi cho hai nạn nhân kịp nói thêm lời nào, bọn Vampire nhảy xổ vào, những bàn tay đầy móng vuốt chực chờ chộp lấy cổ hai người và mấy chiếc ranh nanh sẽ cắm phập vào. Nhưng cũng gần như ngay lập tức, Kaname kéo Yuuki sát vào người mình, vòng tay ôm lấy cô thật chặt và đột nhiên tất cả những tên Vampire ấy như bị ngăn chặn bởi một bức tường vô hình rồi dội ngược lại về phía sau.
Yuuki vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì đã thấy những tên Vampire đó quỳ rạp người xuống đất đầy sợ hãi. Một tên trong số chúng lắp bắp:
– Thưa Ngài, xin Ngài tha tội, chúng tôi không biết là Ngài!
– Đừng có nói nhiều nữa! CÚT! – Kaname lạnh lùng nói
Không đợi đến câu thứ hai, cả đám Vampire vội vã chạy biến vào rừng. Chúng biết rất rõ nếu còn nấn ná lại đó thì khả năng mất mạng là hết sức cao vì chúng vừa đắc tội với một Vampire thuần chủng – người có địa vị tối cao trong giới Vampire. Chỉ có Vampire thuần chủng mới có thể tạo ra bức tường năng lượng ngăn chặn mọi sự xâm nhập từ phía chúng – những Vampire bình thường.
Yuuki hết sức kinh ngạc trước những gì vừa xảy ra. Cô không hiểu vì sao những kẻ đang khát máu ấy lại chịu rút lui mà lại rút lui với một thaí độ cung kính, sợ sệt như thế. Nhưng rồi Yuuki sực nhớ lại một bài học trước đây.
“Vampire thuần chủng là loài sinh vật có đẳng cấp tối cao trong giới. Chúng được các Vampire tôn trọng, thậm chí là sùng bái. Và cũng chỉ có Vampire thuân chủng mới tạo ra được bức tường năng lượng ngăn chặn sự xâm nhập từ bên ngoài”
Nghĩ đến đó, Yuuki chợt thấy rùng mình và lạnh toát cả sống lưng. Cô vội vùng ra khỏi vòng tay của Kaname, lùi lại liên tục để tránh xa anh, miệng lắp bắp không ngừng:
– Lạy chúa, chả lẽ anh là … Vampire … thuần chủng sao?
– Cô chưa cần biết đến việc ấy. – Kaname mỉm cười và lướt người về phía Yuuki hết sức nhẹ nhàng. Ngay lập tức Yuuki ngã ra bất tỉnh.
***
Một giờ sau,
Yuuki khẽ trở mình và thấy đầu đau như búa bổ, cô từ từ mở mắt ra thì thấy mình đang nằm ngước mặt lên trời, trên người là một chiếc áo khoác ấm áp. Sự tỉnh táo nhanh chóng quay trở lại với cô và cô toan ngồi bật dậy thì bị một bàn tay chặn lại. Và tiếng Kaname vang lên:
– Đừng ngồi dậy vội quá!
Nhận ra tiếng Kaname khiến Yuuki yên tâm thả lỏng cơ thể một chút nhưng rồi cô vẫn lồm cồm bò dậy và ngồi đối mặt với Kaname. Tay trả cho anh chiếc áo khoác, cô hỏi:
– Đã xảy chuyện gì vậy? Sao chúng ta lại ở đây?
– Cô bị vấp ngã trên đường và bất tỉnh. Tôi đành để cô nằm nghỉ một chút.
– Tôi bị vấp ngã sao? Sao tôi chả nhớ gì cả?
– Tay chân cô trầy xước cả đấy, cô không thấy sao?
Nghe Kaname nói thế, Yuuki vội xem xét tay chân mình và thấy là anh nói đúng. Cô uể oải chống tay đứng lên:
– Tôi nghĩ chúng ta nên trở về trại thôi. Chúng ta đã đi quá lâu rồi.
– Tôi cũng nghĩ thế, nhưng trong tình hình này cô nên để tôi cõng cô sẽ tốt hơn.
Yuuki định từ chối lời đề nghị này của Kaname nhưng rồi nhận ra toàn thân đang đau nhức vô cùng, cô đành gật đầu đồng ý. Ngay lập tức, Kaname nhổm người dậy và ngồi xoay lưng lại trước mặt cô. Yuuki khẽ choàng tay quanh cổ anh và anh đứng thẳng người dậy, xốc nhẹ một cái rồi thong thả bước đi.
Suốt một quãng đường dài, Yuuki và Kaname chỉ im lặng không nói gì. Yuuki chưa bao giờ ở gần một người đàn ông đến như thế này, kể cả Zero. Đôi tay Yuuki choàng hờ quanh cổ Kaname, đầu cô đặt sát đầu anh, và mùi hương thoang thoảng nhẹ nhàng trên người anh xộc vào mũi cô khiến cho trái tim cô đập liên hồi và mặt cô ửng đỏ. May cho cô là lúc này Kaname không thể nhìn thấy phía sau lưng nên cô cũng không đến nỗi quá xấu hổ. Nhưng thật ra thì Kaname cũng chả hơn gì cô, đây cũng là lần đầu tiên anh ở gần một cô gái đến thế. Nhóm Moon Night dĩ nhiên là có thành viên nữ nhưng họ chưa bao giờ được phép đến gần anh hay đúng hơn là anh chả gần gũi ai bao giờ. Thế nên bây giờ khi mà Yuuki đang ôm lấy cổ anh, hơi thở của cô phà vào mặt anh và gần như cả thân người áp sát vào thân người anh khiến anh hết sức lúng túng. Tim anh cũng dộng bình bịch trong lồng ngực và mặt anh cũng hơi ửng đỏ y hệt như Yuuki. Và cứ thế anh cõng cô về đến trại.
***
Lúc này, cả khu vực trại vẫn đang im lìm trong bóng tối, đống lửa lớn mọi người đốt lúc tối đã tàn lịm. Kaname nhẹ nhàng đặt Yuuki xuống đất và ra hiệu cho cô trở về lều của mình. Không muốn làm cho mọi người tỉnh giấc nên Yuuki ngoan ngoãn làm theo lời anh, nhón gót trở về lều và quăng mình xuống nệm, định bụng ngủ một giấc cho đến sáng nhưng rồi cô không tài nào vỗ được giấc khi trong đầu cô cứ lẩn quẩn hình ảnh ban nãy. Yuuki biết rất rõ rằng mình thích Zero nhưng cô không hiểu những cảm xúc của mình đối với Kaname là gì.
Năm mười hai tuổi Yuuki gặp Zero và từ lúc đó, trong tim cô chỉ có một mình anh ấy. Nhưng rồi khi cô gặp Kaname lần đầu trên phố vào cái ngày mùa đông ấy, sâu trong tiềm thức cô có một cái gì đó trỗi dậy và cô bắt gặp ở Kaname những cảm giác vô cùng thân quen mà cô không thể lý giải. Gặp gỡ, trò chuyện với anh, cô có những cảm xúc lạ lùng mà cô không hề tìm thấy ở Zero. Và cứ thế, cô cứ tìm đến anh, bất chấp lời căn dặn tránh xa anh ra của Zero.
Phần Kaname, sau khi nhìn thấy Yuuki đi vào trong lều thì anh trở lại chỗ lúc trưa, nhảy lên cây, và ngồi im lìm ở đó suy nghĩ.
Thật ra lúc nãy, khi Kaname lướt mình tới chỗ Yuuki thì anh đã nhanh tay làm cô bất tỉnh và tiến hành xóa ký ức của cô về sự việc vừa rồi. Trong giới Vampire chỉ có Vampire từ cấp bậc quý tộc trở lên mới có năng lực này.
“Nếu để cô ta lưu giữ ký ức này thì sẽ vô cùng có hại cho việc tìm kiếm Huyền thoại thánh tích của ta.” – Kaname nghĩ thầm
Tuy nhiên trong sâu thẳm tâm hồn anh, anh biết đó không phải là nguyên nhân đích thực. Anh biết rất rõ nếu Yuuki nhớ những chuyện đó, cô sẽ xa rời, sẽ xem anh như kẻ thù mà anh thì không muốn như vậy. Thế nên anh mới ra tay xóa ký ức của cô, trả cô lại với nguyên vẹn mối quan hệ của hai người. Tâm tư Kaname hiện nay đang dao động dữ dội. Anh không hiểu tại sao anh lại bảo vệ cô, lại có những cảm xúc lạ lùng mỗi khi gặp cô và hơn hết là khao khát được ở gần bên cô. Cô có cái gì đó rất giống với Sara, nhưng cũng có cái gì đó rất khác biệt. Sara của anh là một cô bé nhút nhát, lúc nào cũng cần có người bảo vệ, còn cô lại là một con người mạnh mẽ, hoạt bát. Ở bên Sara, anh có cảm giác muốn chở che, bảo vệ và anh nhận biết rất rõ trách nhiệm của mình nhưng với cô, anh tìm thấy cảm giác yên bình, ấm áp của mái ấm gia đình mà anh đã mất mười năm về trước. Và cứ thế Kaname gần như điên lên với những xúc cảm của mình nhưng lại không thể kềm chế bản thân tìm đến Yuuki.
***
Sáng hôm sau, các hoạt động vui chơi tiếp tục diễn ra khá náo nhiệt khiến cho các học sinh vô cùng hưng phấn trừ hai kẻ đặc biệt kia rúc vào một góc theo đuổi những suy nghĩ của riêng mình.
Đến giữa trưa thì mọi người bắt đầu hạ trại và tiến hành di chuyển trở ra phía bìa rừng để trở về trường. Nhóm Yuuki có mặt ở bìa rừng đầu tiên và lần lượt sau đó là hai nhóm còn lại. Khi thấy hai nhóm kia xuất hiện thì Yuuki đưa mắt tìm kiếm Zero và khi nhác thấy bóng anh cô toan chạy lại thì chợt phát hiện có điều gì đó bất thường. Lúc này Zero đang bế trên tay một cô gái mắt cận, tóc thắt hai bím khiến Yuuki chùn bước và quay trở lại lớp mình.
Vậy là chuyến đi tham quan thực tế đã kết thúc và nó đã giúp cho mối quan hệ của Kaname và Yuuki tiến thêm một bước nữa nhưng bù lại cuộc tìm kiếm Huyền thoại thánh tích của cả hai phe vẫn chả tiến triển thêm một chút nào.
***
Yuuki đang gà gật trên xe thì Yori đang ngồi bên cạnh chợt quay sang khều nhẹ cô.
– Yuuki này, tớ vừa nghe được một tin hay lắm đấy?Những người bên lớp của Đội trưởng Zero kể rằng hôm qua có một cô bạn cùng lớp đã ngỏ lời thích anh ấy đấy. Và hình như vì anh ấy mà cô ta bị thương nên suốt hai ngày qua, anh ấy luôn ở bên cạnh chăm sóc cô ta. Có khi nào họ thích nhau không nhỉ? – Yori hấp háy mắt và không hề để ý thấy khuôn mặt Yuuki đang biến sắc
– Những gì cậu nói là thật chứ?
– Thật đấy, tên cô ta là Shindou gì đó, tớ chả nhớ rõ. – Yori nhún vai vô thưởng vô phạt.
Nghe đến đó, Yuuki chợt thấy có cái gì đó trào lên trong lòng mình hay nói chính xác là cảm giác tức tối. Từ trước đến nay Yuuki chưa từng thấy Zero đối xử dịu dàng với bất kỳ một ai, nhất là con gái thì lúc nào anh cũng tỏ ra lạnh lùng, chỉ có với Yuuki thì anh mới cư xử bình thường một tí và Yuuki hài lòng với điều đó. Nhưng sau những gì cô thấy và nghe thì cô linh cảm có cái gì đó sắp biến đổi. Zero sẽ không còn là Zero ngày nào của cô. Và trong cô đã có một quyết định táo bạo.
Kaname đã tính toán rất kỹ trong sự việc xảy ra tối hôm đó nhưng có một việc anh đã không ngờ tới và chính vì vậy nó đã góp phần tạo ra bước ngoặt trong mối quan hệ giữa anh, Yuuki và Zero không lâu sau đó, khi mà tháng tư sắp đi qua và tháng năm – tháng của lễ hội May Day sắp đến.
***
END CHAP 9
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!