Về Bên Anh - Phần 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
436


Về Bên Anh


Phần 2


Kết thúc xong chương trình là lúc tôi trở về khách sạn đang thuê ở Vũng Tàu, ngủ một giấc từ 12h trưa hôm trước đến 8h sáng hôm sau, ngủ miệt mài chăm chỉ như bù đắp quãng thời gian lao động quá sức vừa qua.

Ngủ dậy, mở tin nhắn ra check, thấy số lạ với dòng tin nhắn :

– “Cảm ơn An đã hỗ trợ anh làm chương trình rất thành công. Em nghỉ ngơi cho khoẻ rồi ăn uống vào nha. Hẹn gặp em tại Sài Gòn”.

À há, chắc anh cũng thấy được bộ dạng tiều tuỵ của tôi lúc tôi đứng nhìn anh phát biểu, nên mới nhắc nhở tôi đây mà. Đang suy nghĩ rồi tự cười vu vơ thì trợ lý tôi gọi điện, bảo tôi xuống sảnh nhà hàng ăn uống ít đồ bổ bên công ty Việt Quân có đặt cho tôi và nhân sự, trời ạ, thật là chu đáo quá mà.

Về lại Sài Gòn, tôi cho team nghỉ hai ngày lấy sức rồi trở lại làm, còn tôi trong hai ngày đó thì tiếp tục ngủ và ngủ cho đến khi Hạnh bạn tôi phi qua nhà, bấm chuông liên hồi, gọi cháy máy thì tôi mới uể oải dậy mở cửa cho nó và…ngủ tiếp. Hạnh ngán ngẩm kéo tôi bằng được ra khỏi giường, ngán ngẩm ca cẩm tôi suốt cả một tiếng đồng hồ :

– Mày cứ làm kiểu đó thì có ngày chết sớm con ạ. Eo ôi gớm chưa, 24 mà nhan sắc coi kìa, xuống tàn tạ luôn con ơi, tao đến là chịu mày đấy An ạ..

– Lâu lâu mới có hợp đồng lớn mà, lâu lâu mới có dịp kiếm tiền nhiều như vậy, phải tranh thủ còn sức mà cày cuốc chớ..

– Thế mày có nhiều tiền rồi mày lấy tiền đắp vào bản mặt và sức khoẻ của mày con nhé. Bảo sao đến giờ vẫn ế chổng mông ra…

– Ờ, tao có tiền muốn làm gì chả được, có tiền mua được cả chồng luôn đấy, mày không phải khích, một khi bố mày đã thích thì bố mày nhích một phát là êm ngay. Tiền đem lại tự do, tiền lo cho hạnh phúc, có nhiều tiền thì muốn gì chả được, muốn 10 người yêu cũng có ấy chứ…

– Tao thật lòng khuyên mày An ạ, thanh xuân có vài năm ngắn ngủi, giờ mày còn đẹp, còn sắc, tuổi đang trẻ thì nên giữ gìn sức khoẻ và cái sắc, kiếm một ai đó tử tế để yêu, mày là con gái, mày giỏi, tao công nhận. Mày có nhiều tiền, tao công nhận luôn, mày hơn rất nhiều đứa con gái ngoài kia, tao công nhận nốt, nhưng bản chất mày vẫn là con gái, vẫn yếu đuối, cần tình cảm, và cần chỗ dựa An ạ.

– Tao tự dựa vào tao được mà, mày xem, có gì mà tao không làm được đâu, chỉ còn mỗi chuyện tình cảm, tao không đủ mạnh mẽ để tiến tới bất cứ mối quan hệ nào, kể từ khi chuyện đó xảy ra, mày hiểu tao mà phải không Hạnh. Tao mệt. Tao thật sự rất mệt…

Tôi ngập ngừng, chỉ chờ thêm chút nữa thôi là trực trào nước mắt, tính tôi trước giờ cứng đầu, không cho phép khóc lóc uỷ mị trước bất kì ai, chuyện gì đau lòng cũng giữ lấy rồi tự mình vượt qua, ở ngoài luôn cố gắng lạc quan vui vẻ, nhưng bên trong thì lại rỗng tuếch yếu mềm, tôi đã gồng trong mấy năm qua, thì lí do gì tôi không cố gắng tiếp tục được ?

– Tao hiểu tao hiểu, thôi vào tắm rửa thay đồ tao đưa đi ăn, đưa đi Spa làm đẹp lại rồi đi shopping mua quần áo đổi style già nua của mày đi, rồi tối tao dẫn đi quẩy ở quán bar ông Trường mới mở, Ok nha ?

Tôi chỉ biết cười, gật đầu và làm theo check list mà Hạnh đã vạch ra, đúng là có một con bạn thân sướng thật. Hạnh ban đầu là đối tác của tôi trong một dự án, tính nó ngay thẳng, phong cách thì lại uỷ mị bánh bèo, mặt mũi thì xinh xắn đáng yêu và bạn trai theo đuổi thì nhiều vô kể, nó có sức hút vô cùng lớn và đang là bà chủ cho hai shop thời trang trên đường Lê Văn Việt, đối với nó, đẹp là chân ái. Nó dành cả tuổi thanh xuân để làm đẹp và chạy theo tất cả những trend hiện đại tại thời điểm bây giờ. Nói chung, nó hội tụ đầy đủ yếu tố của một nàng morden – Girl chính hiệu.

Nói một chút về tôi, tôi nhỏ người, nói đúng ra là hơi thấp, nhưng được cái ba vòng cũng bén lắm nha, đâu ra đấy. Mặt mũi thì được mọi người đánh giá là xinh xắn, sáng sủa và dễ thương, mắt không quá to, sống mũi cao và khuôn miệng vừa vặn. Tôi được cái cười duyên và rạng rỡ lắm nên khi gặp ai và tiếp xúc thì họ cũng khen là cười đẹp mới cả ấm áp. Được cái nhỏ người nên mặt nhìn non choẹt so với tuổi. À vậy mà bữa anh Quân bảo thì tôi nói tôi bị nói là 30 tuổi cho anh đỡ ngại chứ mọi người nhìn tôi toàn bảo tôi 21,22 không à, còn vì sao anh Quân đoán tôi 26-27 vì hôm đó trang điểm hơi già đó nha, chứ bình thường tôi chỉ dùng mỗi son, kẻ chân mày thôi, cơ bản vì tôi lười và vụng trong mấy khoản làm đẹp này lắm…

Tắm xong đâu vào đó, Hạnh sấy tóc, make up
Cho tôi, nó còn lục tung cả tủ đồ tôi lên, lựa ra một cái váy màu hồng nhạt, đôi giày cao gót cũng màu hồng tầm 7 phân, một chiếc túi xách lại màu hồng phấn, thôi rồi, nay xác định là pinky công chúa nha An :)))

Hạnh trang điểm nhanh lắm, nhoắng cái đã hoạ xong khuôn mặt và chỉnh sửa tóc tai cho tôi, nó tiếp tục lèm bèm :

– Trở về đúng tuổi của mình đi con gái. Hôm nay tao hoạ cho mày đúng bánh bèo hơn tao luôn nè, mà mày nhìn đi, đẹp ghê hồn không, kiểu này tí đi bar khối anh chết đứ đừ nhé.

– Tại hạ thực sự khâm phục vì kĩ năng siêu việt của tiểu thơ, trước giờ tại hạ đã đẹp sắc nước, giờ tiểu thơ khiến cho đẹp nghiêng thành. Đa tạ, đa tạ.

– Ha ha ha. Thôi đi nhanh, tao đói muốn rụng rời chân tay rồi nè.

Tôi và Hạnh chọn một quán ăn quen thuộc trên đường Nguyễn Đình Chiểu, quán ăn bình dân thôi nhưng mà đông khách cực, chúng tôi vào quán ăn mà ai cũng nhìn, kiểu thấy hai con dở người đi xe ô tô mặc đồ thì bánh bèo điệu đà sang chảnh lại còn xinh xắn đáng yêu nữa nên mọi người cứ nhìn miết, tôi thì hơi ngại vì chưa quen lắm, còn cái Hạnh thì cứ bô bô gọi rất nhiều phần ăn khiến mọi người lại tiếp tục nhìn, vì họ không nghĩ là hai con bánh bèo này lại ăn nhiều như thế.

Ăn xong spa, shopping các thứ thì chúng tôi di chuyển đến X Bar của anh Trường, người yêu mới của cái Hạnh, và hôm nay cũng là ngày khai trương của quán, đông kinh khủng là đông, bàn nào cũng full người, trên sân khấu thì Bích Phương đang vừa hát vừa nhảy bài : “ Đi đu đi đưa “, cái Hạnh kéo tôi lên bung lụa, tôi cũng uống ngà ngà, nên là hết mình lên sân khấu luôn, hết mình đến khi là đầu tôi quay cuồng, khó thở thật sự vì quá đông người vừa hú hét vừa nhảy, âm thanh thì max volum, đầu thì loạng choạng chếnh choáng, đang mon men tìm hướng đi ra thì trượt chân loạng choạng ngã, nhưng ngay lúc ấy thì có một bày tay đã đỡ lấy và ôm tôi vào lòng, mà độ ấm của bàn tay, thì tôi có cảm giác quen quen..

Yêu thích: 5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN