Vợ Thuê
Phần 21
Mẹ kế của Huy thay đổi thái độ với tôi trong tích tắc, trước mặt anh thì bà ta ra vẻ hiền lành, đoan trang lắm nhưng khi anh vừa đi khỏi thì bà ta lộ nguyên hình là một bà già xéo xắc, khó ưa. Tôi định gân cổ lên nói lại nhưng suy nghĩ một hồi thấy giờ chưa phải lúc thích hợp nên cũng lẳng lặng đi vào trong bếp nấu nướng. Tầm 15p sau thì Huy và Hoa tay trong tay bước xuống dưới nhà, thần sắc cô ả tươi tắn thấy rõ, chắc có lẽ 2 người đã làm lành với nhau rồi. Tôi chứng kiến cảnh ấy mà lồng ngực trở nên nặng nề và nhoi nhói khó chịu, mới khi nãy còn ôm ấp tôi, bây giờ đã tay trong tay với người khác, đàn ông các người rốt cuộc thì… chả thằng nào là tử tế cả.
Hoa tiện tay kéo ghế ngồi xuống bàn ăn, miệng cô ta ta nở nụ cười tươi rói, tay vẫn bám chặt lấy cánh tay Huy rồi cất giọng nhõng nhẽo :
– Anh ngồi xuống đây ăn với em luôn, lâu lắm rồi chẳng ngồi ăn chung cùng em gì cả.
Huy lúc này sắc mặt vẫn lạnh như tiền, anh khéo léo gỡ tay Hoa ra khỏi cánh tay của mình, cất giọng trầm trầm :
– Giờ anh phải lên công ty giải quyết 1 số việc, em ăn trước đi, bữa khác anh bù.
Hoa nghe thế thì õng ẽo hơn, cô ta kéo người Huy xuống, ánh mắt liếc nhìn tôi ra chiều thách thức, rồi nhanh chóng mè nheo :
– Vậy thì, anh hôn em 1 cái rồi đi đâu thì đi.
Huy nhìn tôi, ánh mắt đen sâu thâm trầm xuống hẳn, 1 chút gì đó toát ra từ ánh mắt ấy mà tôi không tài nào cảm nhận được, chỉ thấy sau vài giây ngắn ngủi, anh đã nhanh chóng phủ môi lên đỉnh đầu Hoa, rồi lạnh lùng đứng thẳng người, tác phong nghiêm nghị như ban đầu. Hoa có vẻ hài lòng với nụ hôn ấy, cô ta cười híp cả mắt ngoái nhìn Huy đầy vẻ yêu chiều :
– Người yêu em là tuyệt nhất, thôi anh đi đi, nhất định lần sau phải bù đắp cho em đó nha.
Huy gật đầu, anh liếc mắt nhìn tôi chừng vài giây, rồi cất giọng :
– Cô Linh, cô đi về phòng chuẩn bị hồ sơ rồi gởi qua mail cho tôi, nhớ kĩ những gì tôi dặn, để sai sót chỗ nào thì đừng trách .
Tôi gật đầu ngay lắp tự, rồi vội vàng cởi tạp dề treo vào góc bếp, nhanh chóng bước chân về phòng, Huy nheo mắt đứng nhìn tôi mãi, cho tới khi tôi chạm chân lên lầu 1, thì anh mới quay bước rời đi. 1 lúc sau, chuông điện thoại reo lên, là Huy gọi :
– Alo, em nghe.
– Linh, nghe anh bảo, ngồi yên trong phòng, ai gọi cũng không mở cửa, không ra ngoài nghe chưa.
– Có chuyện gì vậy anh ?
– Cứ nghe lời anh nói, tí nữa xong việc anh về.
– Em biết rồi.
Tôi đoán là có chuyện gì nên Huy mới dặn dò như thế, cũng định hỏi anh nhiều hơn nhưng có lẽ anh đang bận nên thôi. Tôi cúp máy xong thì tranh thủ tắm rửa sạch sẽ, uống thuốc trị vết thương ở lưng, loay hoay bôi thuốc lên lưng mà bôi mãi chẳng được nên tôi bực bội lăn ra giường nằm đọc sách, đọc một lúc thì bụng lại sôi lên ọc ọc, cảm giác vừa buồn nôn, vừa khó chịu dâng lên tận họng, lúc này thì tôi mới sực nhớ là tôi chưa kịp ăn gì cả, vậy mà đã lanh chanh uống thuốc thảo nào mà bụng dạ nó cuộn lên từng cơn, tôi nằm ôm lấy bụng rên hừ hừ như con mèo con vừa bị dội nước, vừa đau, vừa mệt đến thấu người. Nằm đâu được vài phút thì tôi nghe tiếng gõ cửa ầm ầm bên ngoài, giọng nói lanh lảnh của Hoa cất lên :
– Con kia, mày đi ra đây tao bảo.
Tôi im lặng không trả lời, phần vì đau bụng, đau lưng mệt không chịu nổi. Phần thì nhớ lời Huy dặn không được mở cửa nên thôi. Hoa vẫn đứng ngoài điên cuồng gõ cửa ngày 1 mạnh hơn, cô ta gào lên rõ to :
– Tao ăn uống xong rồi, con đĩ kia đi xuống dọn dẹp cho tao, hay mày muốn tao kêu anh Huy đuổi việc mày, ra đây ngay cho tao.
Tôi cứ nằm trên giường mặc cho cô ta kêu gào khản cổ như thế, mãi một lúc tôi nghe 1 giọng nam cất lên ngoài cửa :
– Chị Hoa, chị làm gì mà ồn ào thế ?
– À, chị gọi giúp việc xuống dưới nhà dọn dẹp.
– Giúp việc nào, Dì Sáu á ?
– Không, cháu gái bà Sáu, mà gọi mãi nó không thèm thưa, giúp việc của cái nhà này ngày càng không coi ai ra gì.
– Thôi chị đi xuống đi, chắc cô ta bận gì nên không ra, để đó dọn sau cũng được. Chị làm ồn ào quá ba mẹ em trên phòng lại không nghỉ ngơi được.
– Ừ, chị biết rồi.
Tôi nghe tiếng bước chân bước đi xa hơn, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nằm đoán lờ mờ cũng biết đấy là em trai của Huy. Gia đình Huy mới từ bên nước ngoài trở về, ba mẹ anh có lẽ sống trên tầng trên, hồi trước bác Sáu có dặn tôi về vị trí các phòng ở của gia đình Huy nên tôi không lạ gì khi nghe đoạn hội thoại vừa rồi, có lẽ, Hoa đã làm ồn quá mức cho phép.
Nằm 1 lúc, tôi ngủ quên lúc nào không hay, mãi cho đến lúc nửa đêm đang say giấc thì thấy 1 cảm giác man mát phủ lên lưng mình, tôi giật mình thức giấc đầy hoài nghi, không biết ai cả gan vào phòng tôi lúc này mặc dù tôi đã bấm nút khóa bên trong, định ngồi dậy xem thế nào thì bàn tay to lớn kia đã giữ chặt vai tôi, anh cất giọng khàn khàn :
– Sao chưa chịu bôi thuốc mà đã ngủ rồi ?
Tôi nghe giọng nói thân quen kề cạnh bên tai lòng cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng, Huy đã về nhà rồi. Tôi đáp lời :
– Em bôi thuốc nhưng không thấy đường, định bụng mai mua chiếc gương lớn về kê cho dễ.
– Gương trong nhà tắm không đủ lớn với em à ?
– Nó hơi cao.
Trong bóng tối, tôi nghe tiếng Huy cười khúc khích, anh dịu giọng :
– Thôi không phải mua, tối tối anh sẽ bôi thuốc cho em.
Tôi ngượng ngùng, lắp bắp :
– Không cần đâu. Em tự làm được.
– Lại bướng, có chồng để làm gì ?
– Ai bảo em sẽ làm vợ anh, Huy này, em suy nghĩ lại rồi, hình như quyết định của em hơi sai
– Tôi rụt rè mở lời.
Huy im lặng, xoa thuốc đều trên lưng tôi, rồi anh nhanh chóng kéo vạt áo tôi xuống, nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh tôi thủ thỉ :
– Em lại bị sao thế, chả phải đã thống nhất sẽ làm vợ anh rồi sao ?
Tôi lúc này cơn ấm ức dâng lên tận họng, đặc biệt khi hình ảnh anh hôn Hoa cứ liên tục lặp lại trong đầu khiến tôi càng không chịu nổi, tôi quay lưng lại với Huy, mặt hướng vào tường rồi cất giọng run run :
– Em nghĩ lại rồi, em cảm giác em là người thứ 3 vậy, rõ ràng Hoa đang là người yêu anh, anh cũng yêu cô ta như thế mà rồi cuối cùng em lại lấy anh. Em thấy nó cứ sai sai kiểu gì.
Huy đưa tay, kéo tôi quay lại đối diện anh, trong ánh đèn mờ mờ của căn phòng, gương mặt Huy khiến tôi chẳng thể nào nhìn rõ, tôi chỉ có thể cảm nhận được trạng thái của anh lúc này qua hơi thở, qua từng lời nói mà thôi.
Hơi thở anh ngắt quãng, như chứa đựng rất nhiều tâm sự mà không thể nào dãi bày, anh thở dài 1 hơi rồi chậm chạp hỏi lại :
– Linh, em có thích anh không ? Trả lời anh nghe xem.
– Thích thì cũng có ý nghĩa gì đâu, khi mà trái tim anh đã thuộc về người khác.
Tôi thấy Huy thở dài thêm lần nữa, tay anh nắm lấy tay tôi, nhẹ nhàng đặt tay tôi lên trái tim của mình mà thủ thỉ :
– Em cảm nhận đi, em thấy tim anh đập như thế nào ?
– Hơi nhanh.
– Sao lại nhanh, em biết không ?
– Chắc do anh mệt phải không – Tôi ngu ngơ đáp lại
Sở dĩ tôi không hiểu ý của Huy cũng bởi đối với tôi đây là lần đầu tiên tôi yêu 1 ai đó, nên tôi cứ loay hoay mãi không biết được họ có yêu mình hay không, tại sao tim họ lại đập nhanh hay tại sao họ lại cư xử với tôi hơi khác lạ. Huy nghe tôi nói xong thì giang tay ôm lấy tôi vào lòng, anh lầm bầm :
– Khờ quá, anh yêu em như thế mà em không cảm nhận được sao.
Tôi nghe Huy nói xong thì mặt mày nóng ran, 2 bên tai ù đi thấy rõ, tôi không tin vào những gì mình nghe thấy nữa, chỉ có thể lắp bắp lặp lại những gì anh nói :
– Anh bảo anh yêu em á ?
– Ừm – Giọng Huy khàn khàn, phủ trên đỉnh đầu tôi.
– Anh nói thật á ?
– Ừm, trước giờ anh có bao giờ nói dối gì em đâu.
– Em…em…có đang nghe lầm không.
Vừa hỏi dứt câu thì Huy đã phủ môi xuống bờ môi tôi mất rồi, bờ môi mềm mại, dịu dàng của anh khiến tôi rơi vào trạng thái đê mê ngay lắp tự, anh đưa lưỡi vào cuốn lấy lưỡi tôi dây dưa triền miên, anh nhẹ nhàng dẫn dắt tôi trong nụ hôn sâu khó cưỡng, tôi cứ như con nai vàng ngơ ngác, lạc lối theo Huy tự lúc nào, anh hôn tôi chán chê đến mức cánh môi tôi gần như sưng tấy vì sự nhiệt tình của anh thì anh mới buông tôi ra, sau đó còn đưa tay lên vuốt nhẹ hai cánh môi tôi mà thầm thì :
– Em khiến tôi không làm chủ được mình mất thôi.
Mặt tôi đỏ ửng, ép sát vào lồng ngực phập phồng của Huy, trong lòng cảm thấy sướng đến tê dại, mãi một lúc sau, Huy mới gõ nhẹ vào vai tôi, cất giọng :
– Linh, em ngủ rồi ?
– Không, em đang suy nghĩ.
– Em nghĩ gì ?
– Em vẫn không tin được là anh yêu em.
– Sao lại không tin ?
Tôi cất giọng pha 1 chút ấm ức :
– Hồi tối, anh còn hôn Hoa, đến giờ lại ôm em và bảo rằng yêu em. Anh nói xem, sao mà em tin được.
– Linh, anh đối xử với em thế nào, em có cảm nhận được không ?
– Thì anh chả bảo em về làm vợ anh trong 2 năm, do gia đình anh thúc giục nên anh mới cưới em còn gì, cả 2 cùng có lợi, chả phải thế sao ?
Huy im lặng, anh thở dài thườn thượt :
– Thế em nghĩ, em làm vợ ạnh trong 2 năm rồi anh sẽ cho em bỏ anh chắc.
– Ơ, thế là sao – Tôi nhích người ra để nhìn bằng được khuôn mặt Huy lúc này.
Anh thấy tôi có phản ứng thì nhanh chóng đưa tay áp sát đầu tôi vào lồng ngực rắn rỏi ấy, rồi buột miệng :
– Nằm im mà cảm nhận tiếng lòng của anh, chả hiểu sao anh lại bị đổ gục trước cô bé ngây ngô như em nữa.
Tôi chun mũi hít hà mùi thơm từ lồng ngực anh, thuận tay thò vào trong chạm vào cơ ngực săn chắc ấy, cơ thể Huy sau cú chạm tay của tôi thì tự nhiên cứng hơn, hơi thở anh dồn dập hẳn, anh nhanh chóng nắm lấy bàn tay tôi mà gầm gừ :
– Này, không được sờ mó lung tung. Để yên.
– Sao lại thế, cho em sờ chút thôi, lần đầu tiên em được chạm vào người anh như thế này.
Huy cười nhẹ, giọng hồ hởi hẳn :
– Anh sẽ để em sờ thoải mái, nhưng với 1 điều kiện.
– Điều kiện gì ?
– Có qua có lại, em sờ anh được, thì anh cũng sờ em được phải không.
Tôi nghe anh nói thế thì nín bặt, không dám ngo nghoe ngúng nguẩy gì cả, Huy bật cười lần nữa, hơi thở anh dần bình ổn trở lại, anh nói tiếp :
– An tâm, giải quyết xong mọi chuyện, em muốn làm gì cũng được.
Tôi xùy 1 tiếng rõ to, rồi như sực nhớ ra câu chuyện ban nãy còn đang giang dở, tôi buột miệng :
– Có gì mà phải giải quyết chứ, mà tóm lại anh và Hoa là như thế nào ?
– Chả thế nào cả.
– Thế mà cứ ôm ấp rồi hôn nhau, lần này anh rõ ràng cho em biết đi.
– Linh này, em là người đầu tiên khiến anh yêu không chịu được đấy, trước giờ chỉ mỗi em thôi.
Tôi vươn tay, bóp miệng Huy lại, mè nheo thấy rõ :
– Thôi, em chả tin đâu, đàn ông các anh chỉ muốn thêm mà không muốn bớt. Bây giờ mà anh không nói rõ thì đi về phòng luôn đi, em sẽ không cho anh ôm em nữa.
Huy nghe thế thì ôm chặt tôi, miệng làu bàu :
– Em dám đuổi anh ? Em đang ở nhà anh á ? Em sắp tới còn làm vợ anh nữa, thế mà cứ ra oai ăn hiếp chồng thôi.
– Thôi nào, ngồi dậy chúng ta làm hợp đồng cho rõ, chứ em thấy anh ngày càng lấn lướt thôi.
Huy cười gian, tay lật vạt áo tôi lên rồi nhẹ nhàng xoa lưng tôi :
– Không phải hợp đồng gì nữa. Chúng ta yêu nhau thì hợp đồng làm gì.
– Ơ, thế là sao ?
– Sao trăng cái gì, ban đầu anh nghĩ em không thương anh nên mới dùng hợp đồng để giữ chân em lại, anh còn tự lên kế hoạch ít nhất 1 năm sẽ cưa đổ em nữa, rồi sau đó sẽ xé bỏ cái hợp đồng giẻ rách ấy đi. Mà bây giờ, có lẽ cũng chẳng cần nữa rồi. Linh bảo Linh yêu anh mà nhờ.
– Em bảo lúc nào ? – Tôi gân cổ cãi lại.
Huy chậm rãi cất giọng :
– Em không bảo nhưng cơ thể em bảo, mọi lần anh hôn em em đều miễng cưỡng để anh hôn, thế mà hôm nay lại đáp lại nhiệt tình.
– Xí, em giả bộ thôi.
– Còn nữa ?
– Sao, anh nói đi.
– Em không yêu anh mà lại đi ghen với Hoa làm gì ?
– Ghen đâu mà ghen, cô ta hay hạch họe em nên em ngứa mắt thôi, vả lại nếu anh yêu Hoa thì em sẽ cảm thấy vô cùng khó chịu vì mình chính thức là người thứ 3 trong mối quan hệ này rồi. Mà điều đó, thì không tốt chút nào cả.
Huy đưa tay vỗ nhẹ Lưng tôi, giọng thều thào :
– Em an tâm, anh chỉ có 1 chính cung duy nhất là em, tuyệt đối không nạp thêm thê thiếp làm gì.
– Còn Hoa thì sao ?
– Hoa với anh trước giờ chẳng có gì cả, Hoa thích anh, còn anh thì không.
– Vậy sao anh lại cư xử với cô ta như thế, em chẳng hiểu nổi.
– Bởi vì, Hoa là người duy nhất biết về cái chết của mẹ anh.
Huy nói đến đây khiến tôi sững người mất mấy giây, anh tiếp tục :
– Mẹ anh mất lúc anh lên 5 chắc em cũng có nghe kể rồi đúng không. Lúc đó anh còn nhỏ nên chỉ nghe bảo lại rằng mẹ anh mất vì đột quỵ, anh cũng từng tin như thế. Mãi sau này cách đây 1 năm về trước, trong đợt Hoa qua nhà anh chơi và nói chuyện điện thoại với mẹ kế anh, thì anh mới phát hiện ra cái chết của mẹ anh không đơn thuần là do bệnh tật, mà thực chất là do có người hại.
Tôi đưa tay lên chạm nhẹ vào má Huy, như để vỗ về, an ủi anh 1 chút, anh thấy hành động đó của tôi thì nắm lấy tay tôi đưa lên miệng mà hôn lấy hôn để, 1 lúc sau anh tiếp tục :
– Thế nên, anh mới đồng ý quen Hoa để tiện cho việc điều tra hiểu rõ sự tình. Nhưng Hoa quả thật là rất thông minh khi hết lần này đến lần khác khéo léo từ chối khi anh đề cập đến mẹ kế. Nếu không vì muốn vạch trần mọi chuyện, anh đã cho cô ta cút khỏi căn nhà này từ rất lâu rồi. Dơ bẩn.
Tôi nghe Huy kể xong thì mới vỡ lẽ ra nhiều điều, trước giờ anh làm gì cũng đều có lý do cả, còn gì đau lòng hơn khi biết được cái chết của mẹ đẻ mình lại do người khác hãm hại, mà người đó không ai khác chính là mẹ kế của mình, chắc Huy phải cô đơn và đau lòng giữ lắm, nghe anh kể xong mà tôi cảm thấy thương anh nhiều hơn, 1 thân 1 mình cô đơn làm việc, cô đơn chịu đựng đã mệt mỏi lắm rồi, huống chi cứ phải cố gắng gồng lên để tìm lại bằng chứng minh oan cho cái chết của mẹ, người đàn ông này, đôi vai anh đã phải chịu áp lực biết bao nhiêu, chịu tổn thương nhiều đến thế nào.
Tôi nghe xong thì sụt sịt, hai viền mắt nóng đỏ, giọng nói thì run run thấy rõ :
– Em xin lỗi.
– Sao em lại xin lỗi.
– Em thương anh quá, em xin lỗi vì trước giờ cứ nghĩ sai về anh, nghĩ anh xấu tính, mê gái và ác độc.
Huy bật cười, giở giọng trêu tôi :
– Tất cả những điều em nghĩ về anh đều sai, chỉ đúng 1 một cái là em không sai thôi.
– Gì thế ?
– Anh mê gái là đúng thật.
– Ơ, anh nói gì ?
– Anh nói là anh mê gái là đúng, mà anh chỉ mê mỗi gái Linh vợ anh thôi. Thế vợ có muốn thử xem lúc anh mê gái thì anh sẽ làm gì không ?
– Anh định làm gì ?
Huy dường như chỉ có chờ mỗi thế, bàn tay anh ngay lập tức luồn vào vạt áo trước của tôi, bóp nhẹ bầu ngực căng tròn, giọng anh thều thào :
– Làm chuyện vợ chồng, em nhỉ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!