Với Chị Là Đùa Nhưng Với Em Thì Không!! - Chương 3: Em đã đến để tìm chị!! Nhưng chị lại nói dối em.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
166


Với Chị Là Đùa Nhưng Với Em Thì Không!!


Chương 3: Em đã đến để tìm chị!! Nhưng chị lại nói dối em.


Lũ bạn vây xung quanh cô, hỏi han, các kiểu.
– Sao không nghỉ đi, đi học làm gì??~ Hân , tay sờ trán cô.

– Không !!~ Cô hờn dỗi, hất tay Hân ra.

– Con dở!! Thế tao đưa xuống phòng y tế nhớ?
– Tao vẫn học được mà, ở với chúng mày tao thấy khỏe hơn ý.~ Phương nói rồi cười hì 1 cách ngây thơ.
Chúng nó cũng không lỡ nói nhiều sợ cô lại nhức đầu, chỉ nhăn nhó lấy nước cho cô uống, cởi hết áo khoác ra mặc kín lên người cô, khiến cô ngạt thở muốn chết. Đứa tốt thì cũng có đấy, nhưng nào có thể thiếu được mấy đứa ghét mình, mấy con ý cứ ngồi nói xấu cô, đại khái là:” ốm thì ở mẹ nhà đi, lại còn vác mặt đến giả bộ này nọ, ngứa mắt”, đủ kiểu. Mệt!! Phương cũng thấy mình dở thật, cứ muốn đến lớp, ai bảo chỉ có lũ bạn tốt của cô mới khiến cô vui được cơ chứ. Phải chịu thui.Hư hư.

Ngoài trời lại mưa, công nhận cậu nói đúng thật. Mang ô nhưng Phương vẫn sợ không đủ, chắc phải gọi bố đến đón mất. ” Át chù!!” Cô mệt mỏi lau nước mũi.
– Gắng được không, hay tao bảo cô cho mày về??~ Thằng cùng bàn hỏi khẽ.
– Không biết nữa, sáng tao thấy khỏe lắm mà, tự nhiên giờ rõ mệt~ Phương sụt sịt nói.
– Thế tao bảo cô nhớ??
– Thôi , còn 1 tiết nữa, kệ đi.

Nói thế nhưng những cơn ho cùng tiếng hắt xì của cô ngày 1 nhiều. Mỗi lần ho hay hắt xì là cả lũ quay ra nhìn cô nhăn mày, đứa thì lấy khẩu trang che, đứa thì lo lắng nhìn cô, mỗi người 1 biểu cảm, đến là buồn cười. Trời lại mưa to nữa, cảm giác tiếng mưa ở trên tầng 3 rọi xuống như ở ngay trên đầu vậy. Từ sáng giờ mưa cứ to dần rồi tạnh, rồi lại mưa to hơn, rồi không ngừng nữa, thỉnh thoảng có bớt 1 ít chuyển sang mưa phùn rồi lại mưa như trút nước xuống không ngừng.” Giờ mà có người nào đứng ngoài chắc cũng sinh ốm nặng hơn cả mình mất” Cô nghĩ thầm. Vậy mà cô đâu biết, ở một nơi nào đó đang có người dầm mưa chờ cô, trước cổng nhà.

– Các em nghỉ~ Giáo viên nói.
Cuối cùng cũng được về, cô ngệt mặt đứng trước cửa lớp nhìn trời mà lắc đầu” May thật, đến lúc về thì nó ngớt mưa” Đang định rút điện thoại ra gọi cho bố thì….

– Anh…~ Cô nghẹn lời nói.

– Về thôi…
…anh… đưa em về~Người con trai kia mỉm cười ấm áp.

Xe đỗ trước cửa nhà, cô bước xuống xe, vẫy tay chào. Chiếc ô tô phóng đi. Mẹ không biết từ khi nào đã đứng trước cửa nhà, quay ra nhìn cô, mặt nhăn nhó khó hiểu.
– Mẹ vừa đi đâu về à?~ Cô hí hửng chạy vào kéo tay mẹ.
– Ừ, vừa có thằng bé nào cứ đứng trước cổng nhà mình cả sáng đấy, mẹ vừa ra xem ~ Mẹ cô nói.
– Trước cổng nhà mình cả sáng á mẹ, trời mưa to thế làm sao mà đứng ở đấy được?~ Cô thắc mắc.
– Thế mẹ mới phải ra xem,mẹ ở trong nhà có biết gì đâu , thấy bác hàng xóm nhà đối diện gọi điện bảo thấy thằng bé cứ đứng đấy dầm mưa cả sáng, mãi không bỏ đi, sợ là trộm, kêu mẹ ra xem.
– Thế là ai hả mẹ?
– Biết thì mẹ đã bảo mày rồi. Mẹ vừa ra để xem, hỏi nó thì thấy nó hỏi có chị Phương ở nhà không, mẹ bảo không cái xong nó chào mẹ rồi bỏ đi luôn.

– Vừa đi thì con về ạ?~ Cô hí hoáy cởi giày, hỏi mẹ.
– Ừ, thôi vào thay quần áo, tắm rửa ăn cơm, rồi uống thuốc.
– Vầng!

– À.. vừa nãy là….~ Mẹ cô không nói rõ vấn đề gì, nhưng cô đã hiểu ra, vội đáp:” Vầng… Tự nhiên đón con”.
Mẹ cười gượng rồi hất tay bảo cô đi tắm.
Lại tiếp tục câu chuyện nhắn tin của cô và chàng.
N: Hôm nay dám trái lệnh cơ đấy!!!
P: Hả?? Chuyện gì cơ??

N: Còn chưa biết tội, đã vậy nói thẳng, thằng này chính thức giận, ok!!
Đọc tin nhắn của cậu xong thì cũng là lúc hiện thông báo”Nguyên hoạt động 1 phút trước”. Cô khó hiểu: ” Chẳng lẽ thằng bé biết mình cố tình đến lớp, không, làm sao nó biết được, không thể mà, hư hư. Vậy thì giận chuyện gì kia chứ??Đúng là dở hơi, kệ”.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN