Xác Chết
Boss Mèo
An Bộ trở lại khách sạn, gửi một email cho luật sư để hắn có thể lập tức liên lạc với đạo diễn Trương Thính Nam, cung cấp cho đối phương đầy đủ quyền lợi và tự do, tranh thủ chỉ đạo đầu tư cho bộ phim ‘ Khuynh Thành Tuyệt Đại’. Mặc dù chuyện rút vốn vẫn chưa xảy ra nhưng An Bộ có thể tiêm cho đạo diễn một liều thuốc trợ tim trước để cho hắn có đủ tự tin đối mặt với nhà đầu tư.
Email và dự thảo hợp đồng đã được gửi đi, âm thanh báo tin nhắn đến điện thoại của An Bộ, màn hình hiển thị “Boss mèo”, đây là biệt danh cô đặt cho Giản Ninh Huyên, nhắc nhở bản thân mình đừng quên cho ăn.
[(Boss mèo) An Bộ, cô không ở nhà dưỡng thương, chạy tới phim trường làm gì vậy?]
Lúc đầu An Bộ có sửng sốt một chút, sau đó nhớ tới người này có thể xác định vị trí của cô qua điện thoại di động nên việc biết cô ở đâu cũng không có gì kì lạ.
Cô chọc chọc màn hình điện thoại, trả lời: [Tôi quen biết một vị bác sĩ rất lợi hại ở bên này, cô ấy phụ trách chữa trị cho tôi.]
[(Boss mèo) Mất bao lâu? Có để lại sẹo hay không?]
[Khoảng một tháng thôi, sẽ không để lại sẹo.]
Với kỹ thuật y học hiện đại thì vết thương bình thường ngoài da như này chỉ mất một tuần đến hai tháng là có thể khôi phục, không muốn để lại sẹo cũng có thể làm được, chẳng qua là cần thêm chút chi phí.
Phía bên kia, Giản Ninh Huyên trầm mặc hồi lâu. An Bộ cho rằng sẽ không có tin nhắn thì lúc này màn hình điện thoại di động lại sáng lên một lần nữa.
An Bộ nhíu mày, cô chỉ làm “công việc tạm thời”, có thể được ứng bao nhiêu tiền lương chứ?
Do đó, cô càng hăng hái hỏi: [Có thể trả trước bao nhiêu?]
[(Boss mèo): Khâu vết thương, thẩm mỹ lại và quá trình chăm sóc về sau, ước chừng khoảng trên dưới 15W.]
Tức là cô có thể được ứng trước 15W? Đối với một người mới gặp mặt mấy lần, Boss mèo thật là hào phóng.
[Cám ơn nhiều, nếu như cần, tôi nhất định nhờ anh giúp đỡ, anh quả là một người tốt. Khi trở về, tôi sẽ nấu các món hải sản cho anh :))]
Giản Ninh Huyên nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, trong tâm trí bỗng hiện ra những màu sắc rực rỡ, mặt mày vui vẻ khi nghĩ đến các món hải sản…
Vì không có lịch trình nào vào buổi sáng nên An Bộ tập thể dục ở khách sạn, vừa nghe nhạc, vừa chạy bền trên máy chạy bộ.
Một lúc lâu sau, máy chạy bộ bên cạnh được khởi động, cô nhìn sang thấy gương mặt vô cùng tuấn tú của Vũ Hạo.
– Hi!
Vũ Hạo cười chào cô.
An Bộ gật đầu đáp lại.
Vũ Hạo nghiêng đầu quan sát cô. Cô mặc áo lót thể thao màu hồng và quần short đen, đi giày thể thao màu vàng, bộ ngực nở nang, eo thon, hông nở, phần bụng lộ ra bên ngoài rất săn chắc và đàn hồi. Cả người cô tỏa ra vẻ đẹp lộng lẫy lại săn chắc như đá quý vậy.
Vì bị nhan sắc của cô quyến rũ nên Vũ Hạo cũng không để ý tới việc An Bộ đã chạy lâu như vậy mà không đổ một giọt mồ hôi, thậm chỉ tiếng thở gấp cũng không có.
Dường như cảm thấy không ổn, An Bộ kết thúc việc chạy bộ sớm hơn dự kiến, xoay người chuẩn bị rời đi.
– An Bộ.
Vũ Hạo gọi cô, định nói điều gì đó thì tiếng chuông điện thoại di động bỗng nhiên vang lên.
– A lô… Ừ, tốt, tôi biết rồi.
Cúp máy, Vũ Hạo vội đuổi theo An Bộ, nói.
– Đạo diễn mời chúng ta ăn cơm, cô đi cùng tôi chứ?
An Bộ thở dài, nói.
– Đại ca, tôi chỉ là một người qua đường Giáp, anh cảm thấy tôi đi có thích hợp hay không?
Lúc này, Vũ Hạo mới nhớ tới thân phận của An Bộ, trong lòng cảm thấy vô cùng khó hiểu. Rõ ràng cô có vẻ đẹp trời phú mà tại sao lại một lòng chỉ muốn làm diễn viên quần chúng vậy?
Hai người vừa bước ra khỏi phòng thể dục thì gặp ngay đạo diễn Trương Thính Nam. Anh ta nhìn thấy hai người liền chào hỏi.
– Tôi đã đặt chỗ ở Lan Thính, lát nữa hai người nhớ tới nhé.
– Vâng, chúng tôi sẽ đến đó.
Vũ Hạo nhìn bóng vị đạo diễn rời đi rồi quay đầu cười nói với An Bộ.
– Chúng ta trở về thay quần áo thôi, sau đó cùng đi ăn cơm.
An Bộ:
– Chuyện gì?
– Vừa rồi cô không nghe thấy đạo diễn nói gì sao?
Vũ Hạo vừa chỉ ngón tay về phía mình và chỉ sang hướng An Bộ nói.
– Ông ấy nói tôi và cô đó.
An Bộ:
-…
Trở về phòng, An Bộ lập tức tắm ngay rồi thay quần áo bình thường. Sau đó cô cùng Vũ Hạo đi tới Lan Thính, trên đường còn gặp những diễn viên khác trong đoàn phim.
Đoàn người tiến vào Lan Thính, mỗi người tự chọn một vị trí ngồi. Một bàn mười mấy người nhưng lại không có sự xuất hiện của Kỷ Tư Kỳ và Lưu Uyển Nhi.
Sau trận cãi vã hôm qua, mọi người đều nhận thấy việc đạo diễn mời cơm mà lại không mời Kỷ Tư Kỳ chắc hẳn là muốn thông báo chuyện rút vốn, chỉ e đây là bữa cơm tạm biệt.
Bầu không khí bây giờ vô cùng ảm đạm, biểu hiện của mọi người đều có chút cẩn trọng.
– Hôm nay tôi mời mọi người tới đây là có việc muốn thương lượng với mọi người.
Trương Thính Nam vừa cất lời, tất cả mọi người đều ngồi ngay ngắn, chờ hắn tuyên bố tin xấu.
Trương Thính Nam ho khan một tiếng, đang định nói tiếp thì cửa lớn bỗng nhiên bị đẩy ra, đám người Kỷ Tư Kỳ và Lưu Uyển Nhi bước vào bên trong phòng.
– Đạo diễn, anh mời cả đoàn phim ăn cơm, tại sao không gọi tôi?
Kỷ Tư Kỳ nở nụ cười yêu kiều, nhìn Trương Thính Nam.
– Hôm qua tôi có chút thất lễ. Nếu anh không ngại, chúng ta ngồi xuống nói chuyện một chút, không chừng còn có thể cứu vãn sự việc.
– Ồ?
Trương Thính Nam kinh ngạc nói.
– Không phải Trầm tiên sinh định rút vốn sao?
Kỷ Tư Kỳ khẽ cười, nói.
– Chỉ cần tôi nói một câu, Trầm tiên sinh sẽ dốc sức giúp anh.
Trương Thính Nam biết rõ người phụ nữ này chỉ muốn mượn danh Trầm tiên sinh để thị uy với hắn mà thôi, để hắn thỏa hiệp trước mặt mọi người đồng thời xác định rõ địa vị của cô ở đoàn phim.
Đúng vậy, ‘Khuynh Thành Tuyệt Đại’ không phải là một tác phẩm lớn. Đối với Trầm tiên sinh mà nói, đây chẳng qua là cho đầu tư chút ít cho nhân tình mà thôi. Nhưng đối với Trương Thính Nam mà nói, đây là mục tiêu lớn mà anh quyết tâm phải hoàn thành. Anh có thể làm bộ lùi một bước nhưng tuyệt đối không làm con rối của minh tinh nào đó.
– Kỷ tiểu thư, phiền cô nói lại với Trầm tiên sinh, chuyện hợp tác của chúng ta dừng lại ở đây thôi.
Trương Thính Nam bình tĩnh nói.
Kỷ Tư Kỳ nhíu nhíu mày.
– Không có sự ủng hộ của Trầm tiên sinh, anh làm sao quay tiếp được bộ phim này?
– Hôm nay tôi mời mọi người tới đây, chính là để nói chuyện này.
Trương Thính Nam nhìn xung quanh một vòng rồi cười nói.
– Tôi sẽ không từ bỏ bộ phim này, nếu như mọi người vẫn còn tin tưởng tôi thì vui lòng ở lại, chúng ta cùng nhau xây dựng lại đoàn phim.
Không đợi mọi người đáp lại, Kỷ Tư Kỳ cười lạnh nói.
– Trương Thính Nam, chẳng lẽ anh muốn tự đầu tư? Anh có đủ vốn sao? Đắc tội với Trầm tiên sinh, tôi dám khẳng định rằng anh không thể nào kiếm được một nhà đầu tư nào khác nữa đâu.
Dừng một chút, cô quay về phía mọi người rồi nói.
– Sắp tới, Trầm tiên sinh sẽ đầu tư một bộ phim khác. Nếu mọi người đồng ý, vậy hãy đi cùng tôi. Tôi đảm bảo tất cả mọi người đều được chọn.
Đây đúng là đang trắng trợn ép người khác đi theo mình mà.
Mọi người trố mắt nhìn nhau, trong lòng đã có quyết định nhưng vẫn còn chút do dự, chần chừ.
Sắc mặt Trương Thính Nam lúc này rất khó coi. Hắn im lặng, trầm mặc theo dõi phản ứng của mọi người.
Một lát sau, có người đứng lên chào Trương Thính Nam rồi đi về phía Kỷ Tư Kỳ.
Người thứ hai, thứ ba…Sau đó sáu, bảy người liên tiếp đi.
– Ha ha ha.
Kỷ Tư Kỳ nhìn chỗ trống ngày một tăng, không nhịn được cười ra tiếng. Ngay sau đó, cô nhìn Vũ Hạo vẫn ngồi bất động liền cau mày nói.
– Vũ Hạo, anh không đi sao?
– Không.
Vũ Hạo nâng ly rượu, nhấp một hớp rồi nhàn nhạt nói.
– Lười đi.
– Vậy coi như xong.
Kỷ Tư Kỳ lại nhìn An Bộ sau đó ngẩng đầu, ưỡn ngực như một chú khổng tước kiêu ngạo bước ra khỏi phòng.
Đợi đám người đi hết, Trương Thính Nam thở dài thườn thượt, nói với những người còn lại.
– Cảm ơn mọi người đã ở lại, tôi đảm bảo sẽ không để mọi người thất vọng.
– Đạo diễn Trương khách khí rồi, tôi vốn không thích quay phim cùng Kỷ Tư Kỳ.
Một cô gái tóc ngắn cười nói.
– Ha ha, tôi cũng vậy.
Một người đàn ông trung niên ngồi cạnh cũng phụ họa nói.
Trương Thính Nam nở nụ cười chân thành với họ, vẻ mặt hắn chán nản nhưng trong mắt hừng hực ý chí chiến đấu.
Sau cuộc nói chuyện với Trương Thính Nam, Kỷ Tư Kỳ liền gọi điện thoại cho Trầm tiên sinh, ra sức làm nũng để hắn đồng ý rút vốn.
Mọi chuyện được xử lý rất nhanh chóng, Kỷ Tư Kỳ ngồi chờ chuyện vui để cười nhạo Trương Thính Nam. Ai ngờ rằng trong vài ngày thôi hắn đã xây dựng lại đoàn phim, công khai tuyển chọn diễn viên. Trừ vai diễn của Vũ Hạo thì toàn bộ các nhân vật đều được tuyển chọn lại.
Kỷ Tư Kỳ không dám tin, ngay lập tức sai trợ lý đi điều tra xem hắn lấy tiền đầu tư ở đâu.
– Tra được rồi, đó là công ty đầu tư Phong Thượng, có trụ sở chính ở nước M.
Rất nhanh chóng, người phụ tá tìm ra thông tin.
– Nước M?
Kỷ Tư Kỳ tính toán thế nào cũng không nghĩ đến công ty đầu tư ở nước ngoài.
– Một công ty nước ngoài lại đầu tư vào bộ phim điện ảnh hạng ba ở nước ta ư? Họ rảnh rỗi quá rồi sao?!
Trợ lý:
– . . .
– Thật đáng ghét!
Kỷ Tư Kỳ hung hăng nói.
– Đừng có vội vui mừng quá sớm.
Cô ta suy nghĩ một chút rồi gọi điện thoại cho người đại diện.
– Liên lạc với người đại diện của Bối Mộng Lạp, hỏi vết thương của Bối Mộng Lạp lúc nào có thể bình phục. Nếu trong vòng một tháng có thể khôi phục, vậy thì mời cô ta đóng phim cùng tôi, vai nữ thứ.
Trước khi xảy ra sự kiện cứu hộ xe buýt, Bối Mộng Lạp chỉ là một ngôi sao vô danh. Nhưng nay cô ta đã là một ngôi sao sáng với phẩm chất tuyệt vời. Nếu như có cô ta đóng cùng, tất nhiên sẽ được mọi người chú ý đến.
Nếu Kỷ Tư Kỳ cố ý đọ sức với Trương Thính Nam, không thể nào không thắng!
– An tiểu thư, cô thật sự không muốn tiếp nhận lời mời của tôi sao?
Trương Thính Nam dự tính An Bộ đảm nhiệm vai nữ thứ, đáng tiếc lại bị cô từ chối.
– Xin lỗi, tôi không có hứng thú làm diễn viên, chỉ muốn làm diễn viên quần chúng thôi.
Trương Thính Nam: Loại hứng thú này trước đây chưa từng thấy…
Vũ Hạo ngồi bên cạnh cô, khuyên nhủ.
-An Bộ, chỉ đóng một chút cũng không được sao?
An Bộ buông tay, nói.
– Xin lỗi, mấy ngày nữa tôi sẽ rời đi, không có thời gian để quay phim.
– Ngay cả diễn viên quần chúng, cô cũng không làm nữa sao?
Trái tim Vũ Hạo dường như vỡ vụn.
Sau khi trở thành nhà đầu tư cho bộ phim này, An Bộ không cần thiết đóng bộ phim này nữa. Chỉ cần chờ lúc bộ phim đóng máy và phát sóng, cô cũng đạt được sinh khí rồi. Chẳng qua, cô không biết có thể đạt được bao nhiêu sinh khí, nếu giá trị sinh khí quá ít thì sau này cô sẽ không đầu tư bộ phim truyền hình nữa. Một bộ phim truyền hình tốn rất nhiều chi phí, thời gian lại kéo dài, tỉ lệ báo đáp mà thấp hơn 5000 cũng coi như là mất mát của cô.
An Bộ cười cười, nói.
– Dù tôi không làm diễn viên quần chúng nữa thì chúng ta vẫn có thể thường xuyên liên lạc với nhau mà.
– Nói cũng phải.
Vũ Hạo duỗi cơ, vươn người dựa vào ghế salon, nói với đạo diễn.
– Đạo diễn Trương, anh phải làm việc chăm chỉ hơn. Tiết Từ Dật tôi không chờ nổi nữa rồi, muốn mưu đồ cướp ngôi, ngồi lên ngai vàng.
– Được! Tôi chắc chắn để anh được ngồi trên ngai vàng mãi mãi.
– Đừng để tôi cảm thấy việc ở lại là sai lầm…
Một tháng sau, diễn viên đã tuyển đủ, đoàn phim cũng xây dựng xong, bất cứ lúc nào cũng có thể bắt đầu quay.
Phía bên kia, tin tức Bối Mộng Lạp đảm nhiệm vai nữ thứ trong ‘Giang Sơn Mỹ Nhân’ đã lan truyền trên mạng. Trong thời điểm này, danh tiếng của ‘Giang Sơn Mỹ Nhân’ tăng vọt, vượt xa ‘ Khuynh Thành Tuyệt Đại’. Mọi người sôi nổi bày tỏ sự ủng hộ, cho dù không thích kịch bản cổ trang, nhưng có sự tham gia của Bối Mộng Lạp nên cuộc tranh luận ngày càng sôi nổi.
Lúc này, An Bộ đã trở lại thành phố, chuyện đầu tiên phải làm là mời Giản Ninh Huyên ăn cơm.
Cô có chút nhớ nhung ánh hào quang trên người Boss mèo…
———-
Dịch: Lyly Yong
Biên tập: BảoNhi
Team: Thỏ thích ăn thịt
Bản dịch được cập nhật độc quyền tại .com ngày 11/01/2019
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!