Xuyên không thành nam phụ: Đất diễn của nữ chính sao trở thành của tôi rồi? - Chương 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
188


Xuyên không thành nam phụ: Đất diễn của nữ chính sao trở thành của tôi rồi?


Chương 2


Nhị đệ tử Toái Phương Thành, Vương Lục Triết – Vương Vu Thủy. Mỹ nam đứng thứ nhất phái tu tiên, đứng thứ hai lục giới. Theo nguyên bản cốt truyện ‘ Đại thiên báo hận’ thì nữ chính chẳng có chút tình cảm nào với người này, nhưng tên ngốc này lại một lòng yêu nữ chính đến bỏ mạng.

Đơn giản vì Vu Thủy của hiện đại rất thích nhân vật này và nam chính, nhưng câm ghét nữ chính vô cùng mà thôi.

Trở lại chuyện cái ao, à là ao sen. Vu Thủy và Trịnh Lĩnh Niên đến, Vu Thủy cũng khá bất ngờ về ao sen này. Nói là ao thì quá nhỏ rồi, là hồ mới đúng, vì chỗ này to gần phân nửa sông lớn. Trong cái hồ này chỉ toàn sen, sen trong hồ nhiều đến mức muốn cho thuyền đi thì cũng rất khó. Hồ sen này do Hạ Quân ngũ sư thúc giữ, trong hồ bây giờ se đã nở hết, đài sen cũng rất nhiều.

Nữ chính rất thích ăn hạt sen, mỗi lần muốn ăn đều đến đây hái. Lần nào đi cũng có Vu Thủy, đơn giản vì sư tôn của hắn là Chương môn Toái Phương Thành.

Đến gần hồ một chút thì thấy nữ chình, Lương Gia Ngọc này dù không xinh đẹp như mỹ nhân, nhưng cũng khá được, có vài nét đáng yêu. Người này cũng chỉ đứng thứ ba mỹ nhân chân giới, còn lục giờ thì cũng không biết là đứng thứ mấy nhưng đối với Vương Vu Thủy thì cũng chẳng ra gì.

“Lương sư muội đã đến rồi sao” Trịnh Lĩnh Niên nhìn thấy Lương Gia Ngọc đứng gần hồ sen, có vẻ khá hồi hợp nhưng cũng không giống cho lắm, nhìn giống nữ sinh lần đầu tỏ tình ấy.

” Trịnh sư huynh, huynh đến rồi sao, Vương sư huynh cũng đến sao? ” Lương Gia Ngọc vừa thấy Trịnh Lĩnh Niên liền nói chuyện vô cùng nhẹ nhàng, quay thấy Vu Thủy liền tỏ Thái độ khác.

” Lương sư muội không phải muốn cùng hái sen sao?” Vu Thủy nhìn cảnh tượng, sen nồng tình ý của hai người trước mặt liền nghĩ có gì đó không đúng ” Không phải chứ, nữ chính không phải có tình ý với Trịnh sư huynh đó chứ”.

” Là ta rủ đệ ấy cùng đi” Trịnh Lĩnh Niên mỉm cười nói.

” Thì ra là vậy” Lương Gia Ngọc cũng cười nhưng nụ cười có gì đó sai sai.

Sau khi chào hỏi, ba người họ lấy ba chiếc thuyền rồi bắt đầu hái sen. Vụ hái sen này dù Vu Thủy trong truyện thường xuyên hái thì đương nhiên biết làm sao, còn bây giờ thì một chút cũng không biết. Nhìn hái người kia hái làm sao thì hái y như vậy, được một hồi thì cảm thấy bây giờ thì đúng thời điểm rồi.

” Trịnh sư huynh, hoa sen gần chỗ huynh đẹp thật, hái đưa cho ta” Vu Thủy chèo thuyền lại gần thuyền Trịnh Lĩnh Niên, chỉ về hoa sen phía sau người kia nói. Trịnh Lĩnh Niên đưa tay hái đóa hoa rồi đưa cho hắn, thuyền của hai người khoản cách không đủ gần nên người kia phải duỗi người đưa cho Vu Thủy.

Hoa vừa chạm tay hắn thì thuyền của người kia bị lật, Trịnh Lĩnh Niên bị rơi xuống hồ. Mũi thuyền của Trịnh Lĩnh Niên va vào thuyền Lương Gia Ngọc khiến nữ chính cũng té xuống luôn. Vu Thủy thấy không ổn nên ngôi xuống, tay nắm chặt mạng thuyền nên không bị ngã. Hiện tại nước trong hồ này khá lạnh, rơi xuống chỉ có thể bị phong hàn.

Lương Gia Ngọc vùng vẫy trong nước, Vu Thủy cũng thấy ngạc nhiên nghĩ ” Nữ chính là không biết bơi!! “. Trịnh Lĩnh Niên bơi lại chỗ nữ chính, Vu Thủy cũng đưa thuyền đến đó, hai người cùng kéo nữ chính lên thuyền. Nói thì có thể tổn thương nhưng thật sự rất nặng, nhìn thân hình nữ chính đẹp thế mà nặng đến mức lúc kéo lên mặt cả hai đều từ xanh đến đỏ. Tiếp theo kéo Trịnh Lĩnh Niên lên, người y mệt là, thở hỗn hễn.

” Trịnh sư huynh, huynh không sao chứ?” Vu Thủy nhìn Trịnh Liễn Niên mệt nhọc hỏi.

” Không sao” Vừa nói xong thì ngất đi.

” Trịnh sư huynh, Trịnh sư huynh ” Vu Thủy cố lây Trịnh Lĩnh Niên nhưng không phản ứng. Chống tay nhìn hai người họ rồi nói ” Hai người ngất rồi thì tôi phải làm sao”.

Sáng hôm sau, hai người kia cuối cùng cũng tỉnh. Trịnh Lĩnh Niên vừa tĩnh thì chạy đến chỗ Vu Thủy, nhưng vừa vào Giang thất của hắn thì đã không thấy người liền chạy đến Tại thất của Lương Gia Ngọc.

Vu Thủy vừa mở cửa là nhìn thấy một đống người vây quanh Lương Gia Ngọc, nhìn như nhị sư thúc, tam sư thúc, tứ sư thúc, ngũ sư thúc, lục sư thúc đều có ở đây, còn có…

” Thủy nhi, đứng đó làm gì? Vào đi” Tiếng gọi ‘Thủy nhi’ này khiến hắn phát giác ra là ai.

” Sư tôn, người cũng ở đây?” Đó là sư tôn hắn, chưởng môn Toái Phương Thành. Người duy nhất gọi hắn là Thủy nhi, người này cũng là một đại mĩ nam. Bây giờ người cũng đã sáu mươi hai tuổi nhưng thật sự nhìn rất đẹp, ngũ quan cân xứng, ngoại trừ mái tóc bạc ra thì không ai biết đây là một lão già đâu. ‘Bạch phát chưởng môn, một đại mỹ công’ Vu Thủy nghĩ.

Vu Thủy bước vào, nhìn một loại mọi người, chắp tay hành lễ “Nhị sư thúc, tam sư thúc, tứ sư thúc, ngũ sư thúc, lục sư thuc”, rồi nhìn qua Lương Gia Ngọc hỏi ” Lương sư muội, muội có sao không?”.

” Muội không sao, khụ khụ, Trịnh sư huynh thì sao? Nữ chính nhình hắn hỏi.

“Trịnh sư huynh, huynh sao rồi?” Lúc này Trịnh Lĩnh Niên từ ngoài bước vào, Vu Thủy nhìn y hỏi.

” Huynh không sao, sao đệ đưa ta và Lương sư muội về được?” Y nhìn Vu Thủy hỏi.

” Thì ngự kiếm, phải qua lại hai lần mới đưa hai người về được ” Sau đó quay qua Lương Gia Ngọc nói ” Lương sư muội, có chuyện này nói ra thật thất lễ nhưng ta phải nói, thật sự muội nên giảm cân đi, thật sự rất nặng. Khi mang muội về, ta thật sự đã dùng hơn phân nữa linh lực, thật thất lễ quá”.

Sau câu nói của Vu Thủy, tất cả người trong đó đều che miệng cười, Lương gia Ngọc chỉ biết đỏ mặt mà quay qua chỗ khác.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN