Xuyên không thành nam phụ: Đất diễn của nữ chính sao trở thành của tôi rồi? - Chương 3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
147


Xuyên không thành nam phụ: Đất diễn của nữ chính sao trở thành của tôi rồi?


Chương 3


Mọi người cười một lúc thì tiếng ho của Lương Gia Ngọc vàng lên, tam sư thúc bắt mạch xong nhăn mặt nói “Đừng cười nữa, Ngọc nhi trúng phong hàn rồi”, “ Hả!!!” Vụ Thủy ngạc nhiên nói to trong lòng nghĩ ‘người bị phong Hàn đáng lẽ là mình, giờ thành nữ chính rồi, vậy nữ chính và nam chính không thể gặp nhau. Đúng rồi, nếu nữ chính và nam chính không gặp nhau thì bị kịch sau này sẽ không xảy ra, điều này tốt’.

“Vậy để Vu Thủy đi xuống núi mua thuốc đi” Nhị sư thúc sau khi nghe tam sư thúc liền nói. “nhị sư thúc, Trịnh sư huynh đi không được sao?” Vu Thủy đưa tay kéo Trịnh Lĩnh Niên đến trước mặt nhị sư thúc nói.

“Niên nhi cần chuẩn bị đại hội tỷ võ ba ngày sau” Nhị sư thúc nói.

“Không được” Chưởng môn cắt ngang, ngừng một lúc rồi nói tiếp “Thủy nhi chưa từng xuống núi, không lẽ chỉ vì Gia Ngọc trúng phong Hàn mà bắt nó đi”, Vu Thủy gật đầu phụ họa.

” Bây giờ cả sư môn chuẩn bị đại hội tỷ võ ba ngày sau, chỉ có nó là không tham gia, để nó đi là thích hợp nhất” Tam sư thúc đứng dậy nói.

“Nó từ nhỏ đã không xuống núi, không biết đường sao mua dược?!!” Chưởng môn lại nói.

“Gọi Trần Diệp đi cùng là được” Nghe tâm sư thúc nói câu này thì chưởng môn mới miễn cưỡng đồng ý.

Vừa chiều thì hai người họ bắt đầu xuống núi, xuống núi chỉ cần ngự kiếm cách đó không xa là có một trấn. Vừa đáp xuống trấn thì trời vừa tối, trước mặt Vu Thủy bây giờ là đèn lòng rực rỡ, đồ ăn, sạp hàng không khác gì lễ hội đêm.

Vu Thủy đi theo Trần Diệp đến tiệm thuốc, hắn vừa đi vừa để vừa để ý những thứ rực rỡ xung quanh.

“Vương sư huynh” Trần Diệp đột nhiên gọi hắn, “hả!!!” Vu Thủy giật mình nói.

“Vương sư huynh là lần đầu xuống núi đúng không?” Trần Diệp nhìn Vu Thủy hỏi.

“Đúng vậy, từ nhỏ ta đã bị sư tôn nghiêm cấm xuống núi”.

” Đệ biết, chưởng môn sư bá đến bây giờ chỉ có hai đệ tử là Vu sư huynh và Vương sư huynh, sai khi Vu sư huynh qua đời thì huynh là người chưởng môn sư bá yêu thương nhất” Trần Diệp ngừng một lúc nói tiếp “huynh không tham gia đại hội tỷ võ thật sao?”.

“Sư tôn không muốn ta tham gia”.

“Cũng đúng”.

‘Thật ra ta cũng không muốn tham gia ta dù có học kiếm thật nhưng kiếm Pháp thoái Vương thành thì ta không thể học nhanh như vậy’ Vù thủy nghĩ trong lòng.

Đi một hồi Vù thủy chú ý đến dây đeo hình hoa sen bằng ngọc ở sạp hàng Gần ngõ, lại xe một chút trong lòng nghĩ ‘dây đeo kiếm là do Sư tôn tặng nhưng đeo sáo là do mình nhờ Trịnh sư huynh mua hơn, 10 năm thì đã cũ nên mua cái mới’.

“Ông chủ ta lấy cái này” Vu Thủy cầm dây đeo đó nói rồi đưa bạc, nhưng chưa kịp Đeo vào thì phát hiện mình lạc Trần Diệp rồi, đi lòng vòng một hồi vẫn không thấy trong lòng bắt đầu lo lắng.

“Vị công tử này đang Tìm ai sao?” đột nhiên tiếng nói sau lưng vang lên, “đúng vậy” Nói xong Vu Thủy mới quay lại mặt ngạc nhiên vô cùng, người trước mặt là một nam nhân anh tuấn vô cùng, si với hắn không hề thua kém mà còn có khi đẹp hơn.

“Vị Công tử có cần ta giúp không?” câu hỏi khiến Vy Thủy tỉnh mộng lắc đầu nói “không cần chắc cũng gần đây thôi, đa tạ”.

“Vương sư huynh” Trần Diệp ở phía xa vẫy tay gọi hắn một lúc sau thì luôn đến chỗ.

“Vương sư huynh, huynh đi đâu sao ta không thấy? Huynh mà có chuyện gì thì chưởng môn sư bá phanh thay ta luôn” Trần Diệp gương mặt lo lắng nói.

“Ta xin lỗi, ta chỉ mua chút đồ, tại để đi nhanh quá thôi”.

Nghe Vu Thủy nói vậy Trần Diệp nhẹ nhõm được một chút, nhìn được người đứng phía sau hắn liền trợn tròn mắt, há to miệng.

“Hắn… Hắn…. Chạy mau” nó lấp bấp một hồi cầm tay kéo Vu Thủy chạy đi.

Trần Diệp kéo phù thủy chạy đến cuối trấn, Vu Thủy vẫn không biết gì “Trần sư đệ, chuyện gì vậy?”

“Người lúc nãy là… Là Lục Tàn Phong”.

” Lúc Toàn Phong, không phải chứ!!!” biểu cảm của Vù Thủy bây giờ không khác gì biểu cảm của Trần Diệp lúc nãy ‘không phải chứ, không phải lại đi nhằm đất diễn của nữ chính rồi chứ” Vu Thủy trong lòng bàn hoàn nghĩ.

“Mau về sư môn báo việc này cho chưởng môn” sau câu nói của Trần Diệp hai người liền ngự kiếm bay về.

Ở chỗ Lục Tàn Phong, y vẫn đứng chỗ đó nhìn, một lúc sau định đi thì thấy sợi dây đeo hình hoa sen ngọc lúc nãy Vu Thủy mua đánh rơi lại. Nhặt lên rồi mỉm cười, lúc đó đám thuộc hạ của y cũng vừa chạy đến “giáo chủ, người đi nhanh quá, thuộc hạ không theo kịp” Bắc hộ sứ vừa chạy tới vừa nói, nhìn thấy vật trên tay Tàn Phong liền hỏi “đây là?”.

Tàn Phong lấy dây đeo cất vào người “không có gì”, giọng nói lạnh lẽo lại cất lên “ngươi có biết đồ đệ của chưởng môn phái nào có họ Vương không?”.

“Chỉ có đồ đệ của chưởng môn Toái Phương Thành là có họ Vương, tên Vương Lục Triết, tự Vu Thủy” Bắc hộ sứ cuối đầu nói.

“Đại hội tỷ võ ba ngày sau tổ chức ở đâu?”.

” Là ở Toái Phương Thành” ngừng một hồi lại hỏi “Giáo chủ có việc gì sai bảo”.

“Không có, ta đến đó, các ngươi không cần đi theo, vừa hay ta lại nghe được vài điều thú vị”.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN