Yêu Từ Bao Giờ - Phần 13
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1142


Yêu Từ Bao Giờ


Phần 13


YÊU TỪ BAO GIỜ 13
Cô đón Minh Minh ở sân bay
Mạnh cứ đứng sát gần cô. Cô né ra. bối rối. Không may va vào một người đang đi đường
-I’m sorry
họ vội vàng xin lỗi cô bằng tiếng anh
cô cúi xuống. Đó là một người phụ nữ Việt.
-em xin lỗi do em không để ý.
cô ta ngẩng lên nhìn cô rồi cười
-cứ tưởng tây cơ. cô cao quá. như tây ý.
cô cười. chị ấy dắt theo một thằng bé con . nó cũng nhìn cô. trời lạnh trông ai cũng như con gấu bông vậy. Lâm đội chiếc mũ len khoác áo khoác bông.
-nhà chị có ông già noel không chị tây.
-có. nhà chị nhiều lắm.
mắt nó sáng lên
-thế nhà chị ở đâu?
-nhà chị ở ngay đây. khi nào em đc điểm cao nhớ bảo mẹ nhắn với chị ông già noel sẽ tơi tặng quà nha.
-vâng.
nó hớn hở rồi chào chị tây bước theo mẹ. Lâm cười. Từ nãy mọi người cứ tưởng cô là tây hay ng mẫu đi đâu. nhìn cô ko rời. Thật ngại quá. Đôi khi cao quá cũng gây hiểm lầm lắm cơ.
Thấy anh trai đẩy đồ ra cô trưng lên bộ mặt vui vẻ nhất có thể. Minh nhìn cô rồi nhấc lên quay cô một vòng. Em gái cao lớn xinh đẹp. Quả là đáng tự hào. Anh ôm chặt lấy em gái. Thơm lên tóc . Em xinh đẹp của anh . Tuy rằng hai người là anh em nhưng Mạnh cũng có chút khó chịu. Anh đi ra kéo đồ cho Minh. Trên đường về vẫn là hai anh ngồi nghe cô véo von kể chuyện. Thỉnh thoảng nhìn qua gương bắt gặp ánh mắt đằm thắm của Mạnh. Tự nhiên cô lại bối rối cúi xuống. Nếu không phải đi đón Minh Minh. Cô ko bao giờ đi cùng Mạnh nữa. Những ngày qua cô đã suy nghĩ rất nhiều. Càng xa anh càng tốt. Để anh quên cô đi và chuyện tâm về với gia đình. Cô ko muốn là kẻ phá hoại hạnh phúc gia đình ng khác.
-thế nào? Còn vấn đề bạn trai?
-bạn trai làm gì? Chưa cần.
-hôm nọ mẹ gửi cho anh cái hình…
-không… không phải.
Cô vội xua đi. Quả thật tai hại cái thằng trời đánh ấy. Dạo này ko biết nó cứ biến đi đâu. Hạnh phúc nơi nào quên cả cô rồi. Đang miên man suy nghĩ thì anh Minh lại lên tiếng
-thế nào. Chuẩn bị cưới anh giai đến đâu rồi. Sắp được bế cháu đấy không ? Không ngờ ông bạn tôi cũng máu ra trò.
Minh cười vô tư bao nhiêu thì có người cười khổ bấy nhiêu. Tối đó, gia đình Minh Lâm, gia đình Đạt , Mạnh và Vi cũng đến ăn cơm. Vi nhìn cô cười cười. Trông nó chửa mà ko béo ra. Chắc nó nghén. Đạt thấy vậy thì nhơn nhởn, thỉnh thoảng lại chọc tức cô. Cô lườm nó. Rồi véo cho nó kêu ầm lên. Hai đứa cười với nhau
-này hai đứa này không cãi nhau ko được hả?
Dì Được quát nó.
– bò rừng nó cứ trêu con.
-trêu cái mả cha….
Cô buột miệng nên ngại . Mắt nhìn lén rồi im luôn ko dám nói thêm gì. Nó cười cười hớt nẻo.
-mẹ ơi . Chị Lâm chửi mả cha con.
-tao nói bao giờ . Tao hỏi mày uống trà matcha không?
-đâu. Có đâu mà uống.
-có.
-thế đưa đây
-tao nghĩ lại rồi. Không cho cái loại mày .
-bác Mẫn ơi chị Lâm không nhường cháu.
– Khốn kiếp mày mấy tuổi rồi còn mách nẻo hả cái thằng sê cô.
-Mách nẻo còn hơn chị điêu hơn cái niêu.
Nó cười nhăn nhở. trêu hết người nọ đến người kia. Nhất là Mạnh.
-hôm nay gia đình bác Kiểm Lâm Minh Mẫn tổ chức tiệc cháu cũng phải đến góp vui mấy món.
– mày có cần phải gọi tên cúng cơm của cả họ nhà tao ra thế không?
Nó cười.
– chị ăn không hãy nói.
– ngon ko
– rất ngon.
nó giơ giơ cái hôp ra.
-gì đấy.
Lâm nhìn nó nghi ngờ.
-ngửi đi.
mở nắp
-sườn me.
mắt cô sáng như sao. cô giật lấy cái hộp nhưng không kịp. nó giơ lên cao. cô nhảy lên nhưng không tài nào với đc. nó quá cao.
-chị làm sao có thể.
-mày ăn gì mà cao dữ dội vậy trời. Minh Minh ơi. giúp em.
-anh không với đc với chiều cao của nó.
-dì Được ơi. giúp con.
-dì thấp bằng nửa nó thôi.
cô bắt đầu cáu.
-đưa đây cho tao thằng khốn nạn
cô quát nó
-eo ơi. chảy nước dãi kìa
nó nhăng nhẳng
-nước dãi mả cha mày.
Nói xong cô mới bịt miệng quay lại thấy bố mẹ , anh Minh đang nhìn cô. bố hắng giọng. Cô cười cười. Dì Được chú Hùng ngồi im. cười không nói. thật ra hai đứa nó cãi nhau nói thế như cơm bữa. quen rồi.
cô dỗi. mặc kệ nó ôm cái hộp. bỏ ra bàn dọn đồ ăn. đến lúc ăn cơm nó lại ngồi cạnh cô. lúc nào cũng muốn chọc tức cô đây mà.
-cháu mời nhà bác Kiểm Lâm Minh Mẫn ăn cơm ạ.
-cháu ngoan
Lâm cười đểu
-cháu mời nhà Chú Hùng Được Cò Viên Vạc ăn cơm ạ.
-uh . con bé cháu thế mà ngoan.
Đạt cũng không kém cạnh.
Lâm trả đũa ngay
-chú ơi. hôm nay nhà cháu có món thịt cò. mời chú xơi thử xem chim chú ngon không?
Cả nhà cười ầm lên. cái con bé này hồn nhiên quá thể. Đạt cũng cười nhưng nó ghé tai Lâm.
-có ngày tôi sẽ cho chị ăn no món đó. đợi đấy.

Yêu thích: 4.5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN