Yêu Từ Bao Giờ - Phần 5
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1302


Yêu Từ Bao Giờ


Phần 5


YÊU TỪ BAO GIỜ 5
KHI CAO KỀU GẶP NHAU
Quyết định liều lĩnh đập chậu cướp hoa là một quyết định để đời của mình. sau mấy đêm suy nghĩ, cô đánh liều, bất chấp thái độ của bố mẹ., bất chấp sự đau khổ của Vi. Cô bất chấp hết.
Lặng lẽ gửi cho anh một tin nhắn rủ anh đi xem buổi biểu diễn của đội nhà. lên cho mình một kế hoạch. Cô cần phải nói gì và làm gì. cụ thể là … sau khi ra về. cô sẽ đi cùng anh, sau đó sẽ ôm anh… nói nhớ anh… nói hết những gì cô đang nghĩ. Cô còn không vạch ra cho mình một viễn cảnh về sự thất bại… không hề.
Hôm đó, khi buổi biểu diễn kết thúc. Một nhóm bạn đã tiến lại đưa Lâm ra sàn diễn. Để cô ở giữa và biểu diễn một điều nhảy hết sức dễ thương sau đó là mỗi người kèm theo một tờ giấy.
-chào Lâm, bất ngờ đúng không?
-mình muốn nói điều này với ban
-bạn rất đẹp
-rất đáng yêu
-bạn là điều tuyệt vời nhất mà mình nghĩ đến
-mình yêu bạn
-làm người yêu mình nhé
-VIỆT YÊU LÂM
Lâm chết sững người với màn tỏ tình này. cô còn chưa chuẩn bị tinh thần để nghĩ rằng sẽ có một chàng soái ca nói với cả thế giới rằng hắn yêu mình, thì ngay lúc này hắn đã xuất hiện. Nhưng cô thay vì hạnh phúc lại bối rối vì ko biết mình sẽ phải nói gì với hắn đây khi trái tim cô ko có hắn trong đó. Hắn còn chưa lọt được vào bộ nhớ của cô.
chàng soái ca xuất hiện với bộ đồ thể thao . tay cầm bó hoa hồng. Lâm vẫn diện nguyên bộ quần áo cô vừa nhảy. quần bó đen với áo trắng trông khá nổi.Hắn bước ra từ giữa những con người kia. mỗi bước đi của hắn khiến tim Lâm như muốn nhảy ra ngoài. cô đắn đo. Nhìn lên chỗ anh đang ngồi. Anh vẫn nhìn cô bằng ánh mắt chờ đợi. Đạt thì khuôn mặt nó lúc nào cũng nhơn nhơn tự mãn.
Việt tiến lại gần cô. cậu ta đưa bó hoa cho cô. tay cầm mic.
-mình biết điều này quá bất ngờ với Lâm. nhưng mình thật sự muốn Lâm và mọi người biết đc rằng mình có tình cảm với Lâm từ lần đầu tiên gặp Lâm. mình biết mình đã yêu Lâm mất rồi…. Lâm… làm người yêu của mình nhé.
giọng nói của Việt khá run và hồi hộp. Lâm đứng trân trân nhìn vào Việt rồi lại ngước lên nhìn anh. cô cầm chặt bó hoa. cho dù ko thich Việt nhưng hành động của cậu ta quả là khiến cô xúc động vô cùng. cô ko muốn Việt mất mặt trước toàn trường . Lâm khéo léo cầm lấy chiếc míc và tắt nó đi
-việt Lại đây
cô ôm nhẹ vào eo Việt. Việt cũng đáp lại bằng một cái ôm chặt hơn
-mình xin lỗi Việt. mình có người yêu rồi. cảm ơn bạn. hãy cứ để cho mọi người nghĩ rằng mình đã nhận lời nếu không thì….mong Việt hiểu cho mình
Việt siết chặt hơn.
-Việt sẽ đợi. xin Lâm hãy cho Việt cơ hội .
-mình xin lỗi
cả trường không nghe được đoạn hội thoại của cô nên chỉ biết vỗ tay hò reo chúc mừng. trên khán đài có người tức đến mức sắp bóp nát chiếc điện thoại đang cầm trên tay. Lâm nhìn lên phía anh. Thấy anh đang nhìn cô bằng ánh mắt đầy tức giận. Lâm định bụng sẽ giải thich với anh sau. nhưng cả đội lại lôi đi ăn nhậu. còn anh có việc gấp phải về nên không ở lại đưa cô về được. cô và Đạt lại là một đôi. lúc nào nó cũng thế. sẵn sàng đi theo cô bất cứ nới đâu.
-người rừng hôm nay nhảy đúng chất người rừng nhể.
Nó nhe nhởn, cô ngồi im phía sau suy nghĩ về anh.
-này.
-gì
Cô giật mình.
-đang nói về chuyện nhảy nhót hôm nay mà nghĩ gì thế
-à… nhảy đẹp ko?
-đẹp cái zề. đẹp đã giành giải nhất. tại bọn đấy nó có con bé xinh vãi đạn. uốn éo đến là dẻo. hôm nào cho em xin vào đội để em cưa nó nhá.
-mày lúc nào cũng chỉ có gái là nhanh.
-thì mục đích sống cao cả nhất của đàn ông chính là chinh phục đàn bà còn gì. hề hề
-vâng ông giỏi
-chết vì gái là cái chết rất khoái bà chị ạ. bởi vì chị chả có thằng đéo nào muốn chết vì chị đấy thôi
-mày nhầm nhá. hôm nay thằng Việt đấy
-nhắc mới nhớ. thế sao không rủ nó đi cùng.
-rủ đi cùng làm gì?
-ơ. bà người rừng nhể. vừa tỏ tình xong thì phải quấn lấy nhau chứ. phải tôi tôi mang ra nhà nghỉ chịch cmnr.
Lâm đỏ mặt
-thằng mất nết mày có thôi cái giọng đấy đi ko? tao cả nó làm gì có gì. lúc đấy tao từ chối đấy. chẳng qua ko muốn nó mất mặt thôi
-khiếp bà chị hôm nay khôn phết. đốm lưỡi rồi đấy. để mà nuôi.
nó bị nhéo vào eo 1 cái rõ đau. tiếng nó kêu á. vang cả con đường.
cuối cùng sau khi say sưa cả 2 đứa cũng đèo nhau về. Lâm có vẻ say hơn Đạt nhiều. cô gật gù vào vai nó. còn nó đưa tay ra sau ôm lấy eo cô để khỏi ngã.
-người rừng.
-gì?
-lần sau lại say nữa nhá.
nó cười cười. lái xe bằng một tay rất chậm. cứ thế Lâm ôm nó và thiếp đi. từ hôm đó. mọi việc bận rộn và anh cũng giận cô nên hai người càng ít gặp. và chuyện gì đến cũng đã đến. cuối cùng thì cô cũng mất anh vào tay Vi.

Mất cả một quãng thời gian dài Lâm mới lấy lại được bình tĩnh để sống tiếp. cô đeo cặp chạy ngay về nhà văn hóa nơi có bác Bách cùng với đội bóng chuyền. bác có thông báo quan trọng. cả bọn thấy chị về thì reo hò nhảy ra ôm ôm ấp ấp.
-người rừng đã về
-thằng cha mày dám gọi tao thế hả?
Cô quát chúng nó bác Bách đứng nghiêm túc, hắng giọng đánh thức cả hội
-ủy ban xã thông báo là sẽ thành lập một đội bóng chuyền để thi đấu huyện và thành phố. bác sẽ làm huấn luyện viên. hiện tại đã thông báo tập hợp các bạn làng bên. chọn ra số lượng của đội nam và đôi nữ. trong danh sách có Lâm. cho nên đợt này Lâm chịu khó đi về nhé. Tập tối và thứ 7 chủ nhật.
Lâm méo mặt
-cháu đang học nên nhiều việc lắm.
-chỉ 1 tháng thôi. 1 tháng. cố gắng bố trí.
tối đó Lâm có mặt cùng đội hình. làng Hạ có 4 người. cô Đạt, Len, Tú. 4 đứa thuộc hàng cấc nấc của xã hội nhất là thằng Đạt. Hôm nay mới có dịp gặp lại anh chàng cao lớn hôm trước. anh ta cũng có mặt trong đội hình nam. trông thấy cô , anh ta cười nhẹ. và đang khoác vai 1 cô gái chắc đứng đến vai anh ta. trông họ biết ngay là đang yêu nhau. nên Lâm ngại cũng ko nói lời cảm ơn hắn nữa.
– các em tập trung thành hàng thầy sẽ phổ biến nhé. bây giờ thầy gọi tên ai có mặt thì thấy đánh dấu.
Lâm cao nhất trong hội con gái. đứng sau cùng cạnh tên cao kều và thằng Đạt. chắc chắn tên cao kều kia cao hơn thằng Đạt rồi. nó cao có 1m80 thôi.
-anh ơi. anh cao bao nhiêu đấy
nó ko giấu nổi tò mò.
-1m88
-oa. sướng nhờ. giá mà mình đc như anh ấy.- giọng nói của nó biết ngay là đá đểu. anh ta thuộc ng làng thượng mà
-cao như cái sào chọc…. chứ gì?
Lâm chọc tức thằng Đạt nhưng ko may anh ta nghe đc. hắn lườm cô.
-chị ngu lắm. cái đấy nó tỉ lệ thuận với chiều cao đấy chị ạ. đàn ông ai chả muốn có thằng em khủng thế mới hấp dẫn đàn bà. chị FA nên còn non lắm
-mất dậy. bậy bạ vừa thôi thằng chó.
nó vẫn cứ nhơn nhơn. chả ngại anh ta.
-em mà cao đc như thế thì thằng bé nó phải bằng thế này này
nó giơ cái cổ tay của Lâm lên cười nham nhở
– chị thấy to thế này có sướng ko? mỗi tội….
nó quay sang nhìn cô bạn gái của cao kều
– cô kia chắc đc một hơi. nếu 2 em chết liền.
cái đầu nó lắc lắc vẻ tiếc nuối, cái mặt của nó biểu hiện thứ cảm xúc rất buồn cười
-há há há
Lâm và Len ko thể nhịn nổi. cô bò lăn ra vừa cười vừa chửi nó
-mả cha thằng mất dậy.
mọi người nhìn cô như ng ngoài hành tinh. còn thằng Đạt thì nhất quyết ko tha anh chàng cao kều. nó cứ bám bíu hỏi han bí quyết.
-NGUYỄN TUẤN ĐẠT
-kìa thầy gọi mày kìa thằng dở
Lâm đá nó
-TUẤN ĐẠT đẹp trai có thưa thầy.
tất cả quay lại nhìn nó. mặt nó nhơn nhơn. mặc kệ đời
-NGUYỄN TUẤN ANH
-dạ có ạ
Đạt tròn mắt
-ôi giời ơi. em cả anh có tên gần giống nhau đấy nhì. anh Tuấn Anh ko biết bao tuổi rồi
-23
-ô thế hơn em hẳn 4 tuổi cơ á. thế bao giờ em bằng tuổi anh em có cao đc bằng anh ko nhì.
-chắc đc
-cao lắm làm cái gì. dài lưng tốn vải
Lâm lại chọc nó
– bà ko ngậm cái mồm của bà vào đc à. sợ đéo gì tốn vải. mẹ em đầy tiền đừng lo chuyện đấy. em chỉ lo thằng em em nó ko vừa cái áo mưa nào thôi.
-mày bậy bạ vừa thôi. ngậm mồm vào cho xã hội trong sạch
Lâm bắt đầu cười. Đạt thì bỏ ngoài tai câu vừa xong.
-bà ko biết thì thôi. áo mưa cũng có cỡ đấy nhá. S, M, L, XL,XXL có cả. mỗi tội người Việt mình chỉ dùng đến cỡ L là hết đạn. thế mới khốn nạn chứ. thôi thì ông trời cho anh em em có chiều cao hơn người. thằng bé hơn người thì cũng phải nhập về cái loại hơn ng chứ. đây tìm mua ko đc. nên toàn dùng hàng thật thôi. nguy hiểm.
Lâm đỏ mặt vì nó , nó vẫn ko tha. ngồi sát anh ta 1 chút nó thì thầm cho cả Lâm và len Nghe thấy
-hay anh ở trên Hà Nội. anh lại có bạn gái xinh thế kia chắc biết chỗ nào bán bao cao su cỡ XL hay XXL thì mua em ít. đắt cũng đc. nếu có loại có gai thì càng tốt nhá. để em gửi anh tiền
Tuấn Anh cũng chỉ biết ngồi im khi nghe thằng đạt nói. anh cũng đỏ mặt. còn Lâm và Len bò ra cười ko mở nổi mắt luôn.
-NGÔ THỊ LEN
-chúng nó đang tự sướng thầy ạ
Đạt trả lời rất hồn nhiên thầy lườm nó
-DIỆP LÂM LÂM . em nên tránh xa cái thằng đó ra cho xã hội một ít không khí trong lành
cả bọn cười ầm lên
-ấy thầy nói quá. em đi đến đâu đều cố gắng làm đẹp cho đời. người ta nói một nụ cười bằng 10 thang thuốc bổ. 1 thang thuốc bổ bằng 1 rổ khoai lang. thế thì từ nãy chị Lâm với cái Len phải ăn cả tấn khoai lang rồi ý thầy ạ
cả bọn cười ầm lên. T. Anh cũng ko ngoại lệ. anh cười nhưng ngước sang cô gái bên cạnh đang đỏ mặt vì cười quá nhiều. anh nghĩ thầm.- tên đẹp lắm DIỆP LÂM LÂM .
cô chiều đến đi học về là cắm đầu tập luyện. Tuấn Anh đi làm nên cũng về muộn như cô. Được cái kĩ thuật 2 người có sẵn nên hòa nhập cùng đội cũng rất nhanh. dạo này cô cũng ít có thời gian ở nhà nên cũng không gặp anh mấy.
-chị Lâm. anh Mạnh gửi nước mía cho chị đây này. mả cha cái lão xỏ lá. giờ này có nóng đâu mà cho người ta uống nước mía. định hại người ta vừa tập vừa đi đái à
cái mồm nó nói liên hồi nhưng cái tay nó bóc ra uống đầu tiên.
mọi người cũng tạm nghỉ uống nước.
-nhờ hồng phúc của bà chị. có 2 ông anh zai hơi bị hào phóng. quả này hôm nào đội mình chiến thắng em bảo ông ý cho bọn mình đi ăn chơi một mẻ te tua nhề
-mày ko nói ko ai bảo mày câm.
-chị đùa. em ko nói người ta mới bảo em câm. bọn con gái nó thấy em ko nói là nó phát sốt đấy. nó bảo là em hấp dẫn nhất ở cách nói chuyện mà.
Lâm ko muốn đôi co với nó vì mình nói 1 nó nói 10. còn T.Anh thì chỉ theo dõi 2 chị em nó nói chuyện cũng đủ hài hước rồi. bởi anh cũng ko quen nhiều ng trong đội. T.Anh là do bác anh nhờ về chơi hộ đội của làng. nhưng có lẽ là cơ duyên nên lần này bác anh nhờ anh lại tiếp tục đồng ý.
Nhìn vẻ ngoài của cô có vẻ mạnh mẽ hoạt bát nhưng bên trong thật tình đang giấu rất nhiều những nỗi lòng.
Nhiệm vụ của Đạt là đưa đón chị đi và về. Tối đó. Sau khi say sưa với Đống đồ uống Mạnh gửi thì 2 đứa nó mới đèo nhau về. Đang đi đường Lâm thấy xe Mạnh chạy ngay phía trước. Cô vỗ vai Đạt
-chạy chậm thôi. Anh Mạnh đang chở Vi đi đâu mà muộn thế nhỉ.
-thế giờ này bà nghĩ sẽ đi đâu?
-nhà nó hướng kia cơ mà
-bà ngu lắm. Bọn nó yêu nhau mà đi giờ này chỉ có đi thịt
-thịt gì -Lâm ngu ngơ
-bà kiếm thằng nào đi rồi biết nó thịt kiểu gì.
-mày hâm à. Chắc anh ý chở nó về nhà anh ý thôi.
-tôi cá với bà. Bà mất gì.
-giày thể thao nhá
-Uh cũng đc. Mua đắt thì cấm kêu nhá.
-Uh
Đạt chạy xe bám theo xe Mạnh. Quả thật. Mạnh chạy ra đường quốc lộ. Men theo nó về phía Hà Nội. Và…rẽ vào một nhà nghỉ.
Lâm như chết sững trong tim . Cô cứ nhìn theo họ mãi mặc kệ tiếng thằng đít vịt đang lải nhải.
-đấy em đã bảo chị rồi. đàn ông là loại yêu bằng thân dưới. yêu nhau mà ko cho thịt thì quên mẹ nó yêu đê. ông Mạnh nhà chị cũng chỉ là đàn ông thôi mà. tránh sao đc. đang cái tuổi này có khi mỗi ngày làm mấy cái ấy chứ.
Lâm ôm nó chặt cô ko biết nói gì nữa đây
Có cái gì nghèn nghẹn nơi cổ họng. Ko thể nói đc thành lời .
Về đến nhà cũng chẳng buồn động vào cơm. Ngồi trong phòng tắm xả nước và khóc cho đến khi mệt mới chui ra ngoài.
Hôm sau xin nghỉ học. Lâm chẳng buồn bước xuống khỏi giường. Anh là hình mẫu lí tưởng của cô vậy mà anh cũng xấu xa như bao. Đàn ông khác. Cô ghét anh. Cô hận anh.
Tiếng gõ cửa phòng
-Lâm Lâm anh vào nhé
-…..ko trả lời
mấy phút sau có tiếng mở cửa. Cô vẫn nằm im trên giường ko buồn nhìn anh. Anh bước lại đưa tay sờ lên trán cô. Cô gạt mạnh ra. Anh giật mình
-giận anh à. Làm sao? Tại sao dạo này cứ vô duyên vô cớ với anh thế.
-chả sao
-thế sao lại hắt hủi anh như vậy?
Cô im lặng. Ôm con gấu bông to tướng. Rúc vào nó ko buồn nhìn anh. Anh có vẻ mệt mỏi nằm dài ra cạnh cô. Lâm nghe tiếng thở dài cũng thấy nẫu ruột.
-anh và vi đến giai đoạn nào rồi.?
Anh giật mình quay sang nhìn cô. Cô vẫn ôm con gấu và quay lưng lại phía anh.
-sao lại hỏi thế.? Em có chuyện gì với vi à?
-ko. Em với vi thì có gì đc. Suốt ngày nó bám theo anh rồi còn gì.
-thế cậu bạn trai của em…
-đấy ko phải bạn em. Lúc đấy em chỉ ko muốn hắn bẽ mặt trước mọi người nên làm vậy. Em đã từ chối hắn rồi.
Mạnh thở phào. Anh quay sang ôm lấy eo Lâm như hồi cô còn bé. Lâu rồi ko động vào cơ thể cô rất chắc chắn. So với Vi thì vi thua xa cả về nhan sắc lẫn tính cách. Tim anh như muốn nhảy ra ngoài. Mùi thơm của cô hoà quện từ mùi nc hoa hồng cô hay bôi. Rất hấp dẫn.
-có chuyện gì nói anh nghe xem nào. .
-chả có gì. Anh bỏ tay ra.
-ko có gì tại sao lại cứ tự hành hạ mình thế. Ko giống em chút nào. Có gì nói với anh mình sẽ cùng giải quyết.
Mình cùng giải quyết. Lâm tủi thân vì câu nói đó. Cô nghẹn hết cả cổ họng. Nước mắt bắt đầu ứa ra ko ngừng. Mạnh thấy cô rúc vào gấu khóc thì anh kéo cô ra. Bàn tay anh gỡ nhẹ những sợi tóc trên mặt cô. Đôi mắt cô sưng lên mà anh xót. Lâm cứ thế mà khóc. Mặc kệ anh nói gì thì nói, cô ấm ức quá rồi. Chỉ nghĩ đến anh ôm nó. Quấn lấy nó trong nhà nghỉ là cô ghét anh, muốn đánh muốn chửi anh mà ko đc, cô phải làm sao đây, ko muốn nhìn thấy anh chút nào.
-gọi thằng Đạt cho em. Em muốn gọi thằng Đạt
-gặp nó làm gì. Có anh đây cần đi đâu anh đưa đi
-em ko muốn gặp anh. Anh về đi. Làm ơn về ngay đi cho em nhờ.
-nếu em ko nói em làm sao , anh sẽ ko về.
Anh ôm chặt cô còn cô đang cố đẩy anh ra một cách yếu ớt. Đến khi cô ngủ thiếp đi trong lòng anh. Anh mới lấy điện thoại Gọi cho Đạt . Cái thằng này nó chả có gì gọi là bí mật cả. Nó khai ngay là tối qua nó đưa Lâm đi theo anh. Thấy anh vào nhà nghỉ. Chắc nó chưa biết tình trạng của Lâm bây giờ nên mới khai luột như vậy. Mạnh điếng người. Thế này thì ăn nói làm sao với cô đây. Mà cái biểu hiện của cô bây giờ là gì. Chắc chắn là ghen rồi. Mạnh tuy có lo lắng nhưng trong lòng lại thấy vui vui.
Anh gọi cô dậy bắt cô ăn nhưng thực chất là để dò hỏi
-hôm qua anh thấy xe thằng Đạt bám theo xe anh nên anh giả vờ tạt vào nhà nghỉ cắt đuôi nó. ko biết nó có về nói lại với em ko?
-ko biết.
trả lời cộc lốc.
-vậy sao có người về nhà ôm gấu khóc hu hu thế này.
Lâm bị bóc mẽ nên đỏ mặt. cô ko biết phải nói gì. chả nhẽ gào lên là tôi khóc vì tôi đau lòng à. cmn chứ. đi nhà nghỉ với gái mà cười hơ hớ thế kia.càng nghĩ càng ấm ức.
-em đọc tin nhắn trong điện thoại anh rồi. cho nên em đâu có gì mà buồn chứ
chỉ 1 câu nói đấy thôi. Mạnh chết sững. tin nhắn trong máy anh ko xóa vì cũng ko ai cầm đến ngoài Vi và…Lâm. anh tái mặt. càng nói càng ngu mất rồi. sao lại tự mình bóp ch…thế này.
Lâm vẫn cúi xuống ăn nhưng thật ra cũng ko tài nào nuốt nổi. ngay giây phút này cô chỉ muốn chạy ra khỏi nhà để ko nhìn thấy anh nữa. cố nén nước mắt vào lòng
-bây giờ anh ko cần phải đưa đón em nữa đâu. dù sao em cũng lớn rồi. với lại anh còn có vi. em ko muốn cố ấy hiểu lầm
lời nói của Lâm như nhát dao đâm vào tim anh. mặt anh tái lại. lời nói này chả khác gì là cắt đứt với anh đây mà. chắc chắn cô đang rất giận. Mạnh giữ vai cô lại
-em ăn nói linh tinh gì thế. nó ko là gì của anh mà cấm anh đc. anh ko cho phép em nhắc lại câu đấy 1 lần nữa đâu nhé.
Lâm cúi xuống. nước mắt rơi ra một hàng dài. cô ném cái đũa xuống đất rồi đứng lên. Lâm là thế. ko cần kìm nén cảm xúc trước mặt anh. thik gào thét thik quăng thik ném thik đánh thik mắng anh thế nào anh cúng nghe cũng chiều. nhưng bây giờ Lâm rơi vào trạng thái bất cần
-anh về đi. em nghỉ lúc rồi em đi tập
-tối anh đón.
anh bỏ về chỉ nói thế thôi. cảm giác bồn chồn theo anh cả buổi. Đến tối anh cũng qua ăn cơm cùng 2 mẹ con Lâm rồi chở cô sang làng thượng tập. ngồi chờ cô, mua nước cho cô. nhưng anh ko yên nổi với cái thằng đít vịt. uống nước anh mua xong là cái mồm nó be be chuyện dê già
-các anh ạ. hôm qua em làm bà già bắt gián điệp nhá. tự nhiên nhớ ra mới thấy mình ngu. cmn chứ. biết thế lúc đấy bảo ng rừng lấy máy quay lại mà tống tiền thì hay nhể.
Mạnh méo mặt. biết ngay nó nói mình. Lâm ngồi thu lu một góc ko thèm nói chuyện với nó. cô đeo tai nghe vặn to hết cỡ. gục đầu vào đầu gối .
-hôm nay người rừng bị làm sao thế. tự kỉ à. cố cần em nâng cấp tinh thần lại cho ko?
-cút- cô đáp câu cụt lủn. hôm nay mọi người cũng thấy mấy đứa làng Hạ trầm hẳn . ko nhốn nháo như mọi khi.
Cả buổi Lâm cứ thế. cho đên lúc đi về ngồi lên xe với anh cô cũng ko nói gì.
-giận anh à.
ko trả lời
-anh xin lỗi
ko nói gì
-Lâm Lâm. nói với anh đi chứ. im thế anh sợ lắm
ko thấy cô nói gì anh đỗ xe lại. quay ra phía sau thấy cô vẫn ngồi đó đeo tai nghe trừ lúc tập còn lúc nào cũng đeo. anh giật nó ra đưa lên tai mình. cau mày
-em nghe kiểu này thì thủng tai à. mở gì mà to thế
-mặc kệ em
-mặc kệ em để e như thế này à. có phải em đang giận anh đi vơi Vi ko?
-em có quyền gì mà giận. anh là người yêu của nó cơ mà. tình tình tứ tứ hôn nhau như chỗ ko người, công khai đưa nhau đi nhà nghỉ. em có gì mà phải giận.
-vậy thái độ này của em là gì?
-đấy là thái độ của em. anh ko muốn nhìn thì anh đừng gặp em nữa. tranh xa em ra. thấy anh em cũng mệt mỏi lắm.
Lâm xuống xe. cô ko muốn gần anh thêm một phút nào nữa. cô đi bộ thẳng về nhà. ko điện thoại nên cũng chả biết cầu cứu ai. cả cái cánh đồng dài thế này. mặc kệ đi đến bao giờ thì đi.
Mạnh phóng xe lên chăn đầu
-anh xin lỗi . lên xe đi. đừng giận nữa
-mặc kệ tôi- Lâm gào lên
anh xuống xe kéo cô vào lòng ôm siết chặt. đầu gục vào vai cô. Lâm lại khóc. anh chưa bao giờ thấy Lâm trong tình trạng này. cô ấy đang bế tắc giải quyết mọi thứ bằng nước mắt. nếu để mẹ biết thì mệt đây
-nín đi. từ mai anh ko đi cùng vi nữa. anh sẽ ở nhà với em.
-ko cần
-rồi lại khóc một mình à. lớn rồi còn như trẻ con. trẻ con biết làm như thế ng ta gọi là gì ko?
-…ko nói
-gọi là ghen đấy. xấu chưa
-ai them ghen cái nhà anh. chết tiệt
Lâm lại gào lên nhưng rồi khi anh ôm chặt lấy cô lại cảm thấy ấm lòng. quên ngay cơn giận vừa bộc phát. nhẹ nhàng nép trong lòng anh. an toàn. cảm giác này an toàn lắm. an toàn đến mức chả biết ngày mai cuộc sống sẽ đưa cô đén nơi nào…

Yêu thích: 3.5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN