Yêu Từ Bao Giờ
Phần 6
YÊU TỪ BAO GIỜ 6
Tiếng lịch bịch vang lên trên sân đấu. Lâm đội trưởng chậm rãi đưa từng đường bóng vút qua mặt đối phương. Quả là cách đánh của Tuấn Anh rất hay. Đặc biệt hơn hẳn.
15-10 Tỷ số cho đội của Lâm.
Cô ngước mắt ra ngoài sân. Mạnh vẫn ngồi đó nhìn cô khuôn mặt pha chút lo lắng. Lâm thấy rất ấm lòng. Cô lại tập trung vào trái bóng. Quyết tâm phải thắng để cho anh tự hào về cô. Trận đấu kết thúc tỉ số là 3-1 . Mạnh bước ra cạnh cô, tay cầm khăn và chai nước. Trong lúc Lâm uống nước thì Mạnh lau mồ hôi cho cô
-mệt lắm không?
Cô cười lắc đầu. Nhìn anh âu yếm. Cảm giác này thật hạnh phúc. Cô đã quên hết mọi chuyện. Quên cả việc phải giận anh, quên cả sự tồn tại của Vi trong cuộc sống của 2 người.
-gớm 2 ông bà cứ như đôi tình nhân trong Romeo và Juliet . Thấy ớn quá.
Đạt vẻ khinh khỉnh bước ra. Lúc nào nó cũng thế. Tỏ cái thái độ ngạo mạn bất cần đời. Mồm miệng tay chân liến thoắng. Nó khoác vai Lâm.
-người rừng truyền cho em tí lửa . Chốc còn thắng bọn Hoà Bình.
-làm gì?
Lâm ngơ ra nhìn nó.
-giống mấy em ng mẫu trong đua công thức 1 ý. Thơm vào đây này.
Nó giơ cái má ra. Nước da ngăm đen khỏe mạnh. Lâm cau mày vì cái vẻ cợt nhả của nó. Cô tát vào má nó.
-thằng chó. không đùa đc với mày.
Nó sưng mặt lên lườm cô. Ánh mắt đầy vẻ tức tối, bước ra sân mà ko thèm nhìn lại. Trận đấu kết thúc rất nhanh với những cú đánh sấm sét đầy lực của nó. Có lẽ nó đã dồn hết cơn tức tối vào trái bóng đó. Trận đấu 3-0 một cách nhẹ nhàng.
Bọn con gái cứ thế là bám theo nó xin chụp ảnh, hỏi han . Nó lạnh lùng chả thèm đáp lời. Đã thế đi thẳng ra cổng chả buồn quay lại nhìn thầy và mọi người. Tất nhiên ngoài cổng đã có cả đoàn xe đón nó. Ăn mừng là cách mà chúng nó nghĩ ra để tiêu tiền.
Ngày hôm sau , Lâm ngồi đeo tai nghe nghe nhạc trước trận đấu với đối thủ đáng gườm nhất của đội cô. Trận đấu này phải gọi là chung kết sớm.
-chuẩn bị đi chị Lâm. Thầy gọi vào họp nhanh kìa.
Len đi ra.
-người rừng, người rừng
Đạt chạy theo gọi với. Cô quay lại.
-chụt
Nó hôn thẳng một cái vào má cô làm cô đơ ra mấy giây. Rồi nó lại nhe nhởn
-đấy là chúc may mắn đấy. Mẹ em ngày trước toàn bảo em hôn trc khi đi kí hợp đồng đấy.
-dì Được chắc chỉ nịnh cho mày bớt hâm thôi. ông tướng ạ
-Hâm chả sao. em hâm với mình chị là đc rồi
Nó vẫn nhăn nhở rồi đi vào trong. Đội nam đội nữ khoác vai nhau vây quanh thầy. Chiến thuật tuy ko giống nhau nhưng cách thức này là tạo ra sự đoàn kết cũng như tinh thần của toàn đội.
Lâm đứng bên Đạt và Tuấn Anh. điều đặc biệt nhất đó là 3 người cao nhất đội. Cô quay sang cười với hai người rất vui. Đạt thì lúc nào cũng cười lại bằng cái vẻ nhăn nhở của nó. còn T.Anh thì nhìn cô với anh mắt rất dịu dàng. T.Anh ít nói và dịu dàng khiến cô không thể không yêu quý . nếu như không có Mạnh . Có lẽ cô sẽ thần tượng T.Anh. cô chắc chắn vậy.
Tất cả chụm tay đồng thanh hô – chiến thắng . Sau đó mọi người về vị trí của mình. riêng Lâm có 3 anh chàng đứng ngoài sân đang nhìn cô.
-DIỆP LÂM LÂM. đừng lo đấy nhé.
T.Anh bước đến xoa xoa cái đầu của cô. Cô cười tươi đến mức chọc tức hai người đứng ngay cạnh.
-cảm ơn tiền bối. Nhờ anh cả đấy.
Anh cũng cười. T.Anh lúc nào cũng cười hiền như vậy
-Lâm Lâm
Mạnh tiến lại gần cô. anh hôn nhẹ lên trán cô
– may mắn nhé.
Nụ hôn của Mạnh thực sự có sức sát thương rất cao. Hai anh chàng bên cạnh nóng mắt. còn có một người khác thì đau lòng vô cùng.
Đến lượt Đạt. Nó nhe nhởn.
-người rừng. ngưỡng mộ bà chị thật đấy. người nổi tiếng mà lại.
-mày im mồm ngay cho tao
-hehe
Lâm quay đi ra sân
-người rừng….
Lâm quay lại nhìn nó.
-dù thắng hay thua. em cũng cho chị ăn sữa chua mít một tháng. chịu chưa.
Lâm cười tươi
-tao mà thắng thì phải hai tháng
-được. nếu chị thắng ba trắng em khao chị một năm luôn.
-quân tử nhất ngôn
nó giơ ngón tay cái lên. Đạt này nói được làm được . Nó ko hứa suông với Lâm bao giờ. Cô cười chạy ra giữa sân. Tập hợp đội hình.
-chị Lâm sướng nhỉ. các ông ý cứ làm như đi vào chỗ chết không bằng. ông nào ông đấy lo lo lắng lắng.
-linh tinh. thằng Đạt nó bảo mình thắng trận này nó cho bọn mình ăn sữa chua mít cả tháng đấy.
-thật ko?
-thật.
Lâm gật đầu cả bọn reo ầm lên khiến cả sân chú ý. Đồng thời cũng lung lạc tinh thần đối phương chút ít.
Lâm cúi xuống chờ đối phương giao bóng. khuôn mặt cô gần với đội trưởng bên đó. cô ta có đôi mắt rất sắc. nhếch môi cười vẻ khinh bỉ. đơn giản vì bọn họ thắng áp đảo vòng bảng. thành tích phải nói tốt hơn hẳn so với đội cô. Lâm cười lại một nụ cười thật tươi. Lâm là thế mà. cô biết nụ cười của cô sẽ khiến người khác phải ghen tị. trận đấu này căng thẳng ko kém gì trận đấu làng thượng gặp làng Hạ lần trước. hai đội giành giật từng điểm số. tuy Lâm cao nhất đội. cô cao 1m73 nhưng đội trưởng bên kia cao tới 1m76. nên những cú bóng bổng không làm khó cô ta. Lâm nhớ đến kĩ thuật của T.Anh đã dậy. cô liên tục đưa bóng ngang về phía cô ta. không ngờ cách đó vẫn còn khá hiệu quả.
Lâm lại cúi xuống nhìn thẳng vào mắt cô ta. lần này đến cô nhéch môi cười với cô ta. giọt mồ hôi chảy ra trên trán cô ta vì căng thẳng. séc đấu trc tỷ số 22-25. hiệp này tỉ số đang là 22-23. bắt buộc phải thắng là tâm lí của đội họ.
trái bóng bay sang phần sân bạn. cô ta, đội trưởng chỉ bằng một cú bật người bóng đã chạm sang phần sân bên Lâm. 23-23
Cả đội ôm nhau. nhưng Lâm đang thì thầm rất nhanh cho đồng đội.
– sữa chua mít nhé anh em.
Mọi người lại về vị trí. Pha phát bóng của đội bạn bay sang. libero nhoài người hết cỡ nhưng không đỡ kịp. bóng chạm tay và bay ra ngoài.
24-23
Thay vì buồn bã thì đội Lâm lại ăn mừng như mình vừa đánh trúng bóng khiến cả sân ngỡ ngàng. bên đôi bạn cau mày khó hiểu. pha phát bóng sang lần này Len không hề mắc sai lầm cú chạm chính xác và cú bỏ nhỏ nhẹ nhàng của Lâm.
tỷ số 24-24.
Họ lại ăn mừng như mình vừa giành được chức vô địch. pha phát bóng của Len. mọi người nín thở. gay cấn. quả thật gay cấn. cầu thủ của hai bên lăn xả để cứu bóng. không cho phép bóng rơi xuống phần sân bên mình.
tỷ số 25-24.
khán giả cũng toát mồ hôi khi theo dõi từng đường bóng. cú đánh quyết định. đội bạn phát bóng sang. libero đỡ bóng nhưng bóng bay ngang. Lâm quan sát rất nhanh. cô nhảy ra hất bóng lên , cú ngã khiến cô khá đau. 6 cặp mắt nhìn cô xót xa. Nhưng bây giờ quan trọng nhất là còn bóng. libero dũng cảm chuộc lại lỗi bằng cách đỡ trúng trái bóng đầy uy lực của đội trưởng đội bạn. bóng bật lên. Như đội cô theo bóng và một lần nữa tỷ số đc cân bằng .
25-25
gay cấn quả thật gay cấn. Lâm cúi xuống. Nhưng thay vì cô nhìn Mạnh. Cô nhìn Đạt. Căng thẳng. Quả thật trong giờ phút này. Có lẽ sự nhơn nhơn bất cần của nó làm cô thấy nhẹ nhàng với thắng thua hơn. Đạt giơ 3 ngón tay lên cho cô. Nó trưng ra khuôn mặt nghiêm túc. Lâm hít sâu. Nhìn về phía đội bạn. Vị trí số ba. Cô bé nhỏ nhất bên đội bạn. Cô ta ngã nhào ra.
Tỷ số 25-26.
Cả đội bạn căng thẳng tột độ. Lâm lại nhìn về phía Đạt. Nó giơ ngón tay cái lên. Len làm nhiệm vụ phát bóng. Lâm rất sợ phát bóng. Đó là điểm yếu của cô. Bóng bật mạnh sang đội bạn họ chỉ kịp chạm vào bóng và nó lăn ra ngoài. Nửa hội trường vỡ oà. Tiếng hô hào rất náo nhiệt.
Đạt chạy lại. Nó làm đúng kiểu lúc nãy. Ngón tay cái. Rồi cười. Nhấc bổng cô lên.
-người rừng giỏi lắm. Chết tôi rồi. Sắp mất một năm ăn sữa chua với mụ này rồi. Ngu thật.
Lâm cười nhăn nhở. Mạnh bước đến gần. Anh lại đưa nước và khăn cho cô. Hỏi một câu rất nhẹ nhàng.
-mệt ko em.
Lâm mỉm cười nhìn anh. Rồi ra tập trung theo thầy giáo. Tuấn Anh bước đến gần cô. Anh lại xoa đầu
-cô bé giỏi lắm.
Tất cả lại khoác vai nhau. Niềm vui này khác lúc ban đầu. Cảm giác thật tự hào khi thấy mình sắp sửa qua đối thủ mạnh.
Lâm bước ra sân. Tập hợp đội và nói động viên. Tất cả gật đầu. Hiệp đấu diễn ra. Vị trí của đội có chút thay đổi. Hiện tại tỷ số đang là 22-19. Đội bạn đánh bóng rất mạnh và dứt khoát. Họ phòng thủ rất chặt. Bóng khó qua nổi hàng rào. Lâm hít sâu. Cô nhất định phải tìm ra sơ hở. Bóng đến tay Lâm cô nhảy lên đưa bóng qua hàng rào. Thay vì đập. Cô hất lên bóng vượt qua đầu đối phương và rơi xuống đất.
22-20
Cô cười. Đội trưởng đội bạn đang nhìn cô bằng ánh mắt đầy lửa. Khi Len phát bóng sang. Trái bóng bật lên. Đội trưởng đội bạn đã dùng một lực rất mạnh để đánh trái bóng. Lâm chắn bóng . Cú đánh mạnh đến mức cổ tay trái của cô đập vào và bị đau. Nhưng bóng bật sang cạnh cổ tay cô và rơi xuống phần sân bên bạn.
Tỷ số 22-21.
Thấy Lâm ôm cổ tay nhăn mặt. Thầy xin tạm dừng trận đấu. Đạt nhanh tay rút cái chai xịt nó mang theo ra xịt cho cô.
– này. Chai gì đấy?
– giảm đau đấy.
-chai này đắt lắm đó.
-bây giờ là lúc chị nghĩ đến tiền à. Tay chị hay tiền quan trọng hơn. Mà chị có phải bỏ tiền ra đéo đâu. Có nhà tài trợ rồi còn gì.
-ai?
-em.
Nó lại nhơn nhơn .
-thôi không đánh nữa. Thay ng khác đi.
Thầy nói với Lâm.
– không. Em không thay. Thầy để em đánh nốt.
-cổ tay như vậy đánh làm sao. Chị điên à
Đạt quát lên
-mày im mồm.
-lâm Lâm anh…
Mạnh chưa kịp nói hết câu thì Lâm chặn lại
-em quyết rồi.
Tuấn Anh nhìn cô mỉm cười.
-Dũng cảm lắm.
Cô đứng lên ra sân với cái cổ tay băng trắng. Đội trưởng đội bạn nhếch môi cười. Lâm cũng vậy. Cô thì thầm với cả đội . Rằng cô không sao hết.
Pha giao bóng của Như. Lâm vẫn bật lên chắn bóng. Khá đau nhưng vẫn chịu được. Cô đứng gần Thảo. Thảo thuận tay trái nhưng nó đánh được bằng hai tay. đội bạn sẽ cho tay trái của cô làm điểm yếu để đánh vào. cô không thể để mình bất lợi. phải chuyển nó thành lợi thế. và Thảo đã hất tay trái sang.
Tỷ số là 22-22.
Cô ôm lấy nó. Thì thầm
-cảm ơn em. Làm tốt lắm.
Nó quay sang phát bóng. cú phát bóng mạnh đập sát vạch sân nảy ra ngoài một trận tranh cãi xảy ra. Đội cô ngồi nhìn đội bạn đang tranh cãi với trọng tài.
Cuối cùng tỷ số là 22-23.
Cô cười nhẹ. Quay sang nhìn ba người đàn ông. Một người khuôn mặt căng thẳng lo lắng, một người thì không có biểu hiện gì ngoài quan sát, một người thì kiêu ngạo rung đùi.
Hoa phát bóng. Đội bạn đỡ bóng và cô đội trưởng rất dứt khoát kết thúc nó 23-23. Đội Lâm lại ăn mừng như thể sắp thắng đến nơi rồi.
Cú phát bóng khá mạnh của đội bạn. Bóng bay mạnh đến chỗ Hoa. Nó bò ra sàn đẩy bóng lên. Pha cứu bóng xuất thần. Thảo sử dụng tay trái. Đánh bóng về vị trí trống nhỏ nhất của đội bạn. Chuyền hai đã cố gắng cứu bóng nhưng ko đc.
Tỷ số 23-24
Mọi người nín thở nhìn pha phát bóng của Len. Nó chuyên gia phát bóng bổng và mạnh .Đội bạn đỡ bóng. Bóng bật lên. Đưa về phía đội trưởng. Cô ta đánh bóng mạnh nhưng Len nhanh chân. Cứu đc bóng. Nó quỳ xuống đẩy bóng lên cao, Như bật lên giơ tay phải đánh. Nhưng nó ko đánh trúng bóng mà quan trọng là đánh lạc hướng đối phương. Bàn tay băng của Lâm đã đánh bằng một lực đủ mạnh để bóng bay sang đập cổ tay đội trưởng bên cạnh và rơi xuống đất. Rất đau. Cô ôm lấy cổ tay của mình. Nửa hội trường vỡ oà sung sướng. Cả đội nam nữ chạy ra ôm nhau hò hét. Đạt chạy ra ,nó lấy bình xịt. Bóc lớp băng ra và xịt liên tục lên tay cô. Tay nó cũng xoa xoa, rồi chốt hạ nó hôn lên cổ tay ấy một cách sung sướng.
-người rừng. giỏi lắm.
-chị Lâm . Chị Lâm
Cả bọn nhấc bổng cô lên tung lên trời.
Đạt sung sướng . Nó vác cô từ giữa sân vào ghế. Cô cũng chẳng phản đối. Thằng em này nó thích khác người kệ nó thôi.
Nhưng vừa đặt xuống Mạnh đã đến gần ôm cô một cái rất chặt. Miệng thì thầm
-bé con của anh giỏi lắm.
Lâm nhìn anh cười hạnh phúc. Nụ cười này quả khiến nhiều người nóng mắt.
-anh chị thôi đi. Đây là chỗ tập thể. Không phải chỗ để âu yếm đâu.
Đạt đút tay túi quần . Mặt nó lại vênh váo. Nó nhìn lên khán đài. Vi đang nhìn họ bằng ánh mắt buồn. Nó hiểu ý. nhếch môi cười một nụ cười khinh khỉnh.
-người rừng. kể từ mai mỗi ngày em sẽ cho chị ăn sữa chua mít.
-nhưng tao nói với cả đội là mày khao chúng nó 1 tháng rồi
Lâm thản nhiên nói
-cái giiiiiiiiiii
Nó trừng mắt
– tôi không thừa tiền.
– thì một năm của tao rút lại bằng một tháng chúng nó. mày vẫn lợi bốn tháng còn gì.
-tôi chỉ nói với bà thôi. ai bảo bà nói thì bà tự đi mà lo.
nó lau lau tay vào khăn rồi cởi tuột chiếc áo trên người để khoác áo ra sân. cơ thể trần của nó rất đẹp. con gái cứ phải gọi là lác mắt . không buồn cổ vũ cho đội nhà mà chỉ chăm chăm theo từng đường bóng của nó. đã thế đến lúc ra về còn xếp một hàng dài chặn đầu. nó rất khôn.
-người rừng. em bảo này.
-gì….
-em nhờ chị một việc nhá. nếu chị giúp em em sẽ khao bọn nó một tháng cho chị. còn một năm thì chị cứ ăn. được ko.
-viêcj gì cái đã
cô ko tin nổi sự nhăn nhở của nó.
-làm người yêu em
-mày điên à. nhà tao nhà mày có họ đấy. tao gọi mẹ mày là dì đấy thằng dở người
Lâm trợn mắt nhìn nó
-bà không chửi tôi ko chịu đc à? chưa nghe hết câu đã lau chau. bà nhìn lại xem. mã tôi lại đi yêu con mái già, ngu đần như cái loại bà à.
-thế sao mày còn bảo.
Lâm chống chế
-đấy là tôi thuê bà thôi. tôi ko muốn bọn con gái kia bám lấy tôi nên tôi nhờ bà.
Lâm ngớ ra.
-ờ. thế thì đc.
-bây giờ đéo nhờ nữa. nhờ con Len sướng hơn. con đấy thích tôi.
nó quay đi
-ấy ấy
Lâm lôi nó lại cô bóp tay nó
– chị mày cao dáo xinh đẹp thế này không nhờ thì nhờ ai.
nó chề môi
-nghe thấy tởm quá. tôi ghét cái biểu cảm của chị lắm. đã xấu còn thích làm gấu.
lâm cau mày
-thằng trời đánh. ghét của nào trời trao của đó. tao cầu cho mày yêu phải một con cáo , già hơn tao, xấu như thị nở, lùn như chổi cùn.
-thế thì đéo có sữa chua mà ăn.
nó nhăn nhở. Lâm đành thua.
-thôi được rồi. chỉ ở đây thôi nhé. về nhà đừng giở trò không mẹ tao chửi đấy.
-ok đi thôi
nó kéo Lâm đi. Để lại Mạnh và T.Anh. mặt nó lại nhơn nhơn đắc ý. Vẻ bất cần đời lúc nào cũng được trưng lên. nó khoác vai Lâm tình tứ. ra đến cửa bọn con gái định bu lấy nó nhưng nhìn thấy nó khoác vai cô nên ngại. đến giữa đám con gái. Thấy hội con gái mắt hau háu nhìn nó, nó cười ranh ma.
-người rừng quay sang đấy em bảo.
Lâm quay sang thì bất ngờ nó hôn một cái vào môi Lâm mất khoảng lăm giây rồi cắn nhẹ lên môi cô và rời ra. Lâm chết sững người. Khuôn mặt cô đỏ ửng. Tim đập rất mạnh. toàn thân nóng ran và cứng đờ.
Nó vừa làm cái trò gì vậy. Nó hôn mình sao? thật không thể tin nổi. Thằng mất nết. Quả này ai về mách mẹ thì chết cả lũ… mà lại là…
Lâm đi theo nó ra ngoài cổng. cô tóm cổ nó gằn giọng.
-mày vừa làm cái trò chết tiệt gì vậy thằng kia.
nó lại cợt nhả
-thì em chỉ cho chúng nó biết hoa đã có chủ rồi thôi.
-khốn nạn. mày không cần hôn nó cũng biết.
-nhưng mà để chúng nó khỏi mất ngủ vì em…
-mả cha mày. chúng nó không nhưng tao có. mày vừa cướp đi nụ hôn đầu đời của tao đấy. thằng khốn nạn.
Lâm trừng trừng nhìn nó như ăn tươi nuốt sống. nó thản nhiên
-thì chị cũng là người đầu tiên trong đời em còn gì. hòa nhé.
-hòa mả cha mày.
-cha em chưa chết. Đang ở nhà chờ tin thắng trận kia kìa. Lúc nãy mả cha em vừa gọi điện bảo tối nhà chị sang ăn cơm đấy.
Lâm tức nhưng nghe nó nói thế cũng phì cười. cô lườm nó cháy má. nó cứ nhơn nhơn đến hãm mà. nó khoác vai cô bình thản bước trên đường. mặc kệ những ánh nhìn khó hiểu cũng như những ánh mắt ghen tức
-chị đừng lo. mình là họ hàng. có gì em sẽ nói giúp cho chị. em nói đc. em làm đc
Lâm tin nó. thằng em này luôn mang đến cho cô sự an toàn. an toàn tuyệt đối. nhưng liệu có đc mãi hay ko?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!