Yêu Từ Bao Giờ
Phần 7
YÊU TỪ BAO GIỜ 7
Trận chung kết diễn ra vào ngày hôm sau. Đội Nam của Đạt, Tuấn Anh và đội nữ của Lâm. Hai đội trận trước đều thắng một cách thuyết phục. Đối thủ chứng kiến trận đấu hôm trước thì hôm nay thua một cách tâm phục khẩu phục. Chiến thắng cũng đồng nghĩa với việc Lâm phải bó bột cổ tay trái nửa tháng. Cả bố mẹ cô, bố mẹ Đạt. bố mẹ Mạnh đều lắc đầu. Đam mê… quả là rất đam mê.
Thầy Bách tập trung toàn đội để thông báo. Tổng tiền thưởng của đội lên đến 20 triệu. Tất cả nhảy lên ầm ầm. Đúng kế hoạch đã tính toán. cái miệng của Đạt lại toe toe
-à từ từ. hôm nọ chị Lâm có bảo với em là nếu đội nhà mình vô địch thì sẽ bảo anh Mạnh khao toàn đội chuyến xả sì -trét .
Lâm nhìn nó mắt tròn xoe
-Tao bảo bao giờ hả thằng khốn nạn?.
-thì em bảo nhưng chị ừ mà. như thế hôm nay em mới nói chứ.
cô cả nó lại cãi nhau. mọi người chỉ biết nhìn chị em nhà nó cười. chơi với nhau từ bé nhưng cứ gặp nhau là cãi nhau.
-đi được chứ sao. mọi người chọn chỗ đi rồi đi
Mạnh cười xoa đầu cô
-đấy em đã bảo mà. chị Lâm có hai ông anh zai hơi bị hào phóng đó. Thế lần này anh đi đưa cả người yêu anh đi nghỉ. coi như nghỉ trăng mật cho vui.
nó nói thản nhiên như thằng điên. chẳng bận tâm mặt Mạnh đang méo xệch. Lâm nhìn nó tức tối. cái thằng này nói chuyện không biết nể ai là gì. không biết đầu nó có não hay ko nữa.
nó nói vẫn chưa xong. nó lại thản nhiên phán.
-hôm đấy anh T.Anh cũng đưa cô bạn gái đi nhé. anh có cô bạn gái xinh quá. từ hôm gặp cô ý mà em cứ mất ngủ suốt thôi.
T.Anh cười nhẹ. anh thừa biết nó có tính hay chọc ngoáy người khác.
-cô ấy cũng nhớ chú lắm đấy.
-thế thì tốt. anh giới thiệu cô ấy cho em. em giới thiệu cho anh bà chị họ em. xinh như con tinh tinh. cao như hươu cổ dài. vừa dại vừa lợi hại.
Nó bị ăn một đập của Lâm. cả bọn cười ầm lên , nó vẫn chưa tha.
-bà chị em trông thế nhưng chưa một mảnh tình rách vắt vai. trinh nguyên từ thể xác đến tâm hồn. Nhưng tiếc là vì lí do khách quan mà đã mất đi nụ hôn đầu . Anh chỉ đứng thứ hai thôi. Dùng tạm.
Đạt vỗ vai anh. vẻ cảm thông. Mọi người bò ra cười cái biểu cảm của nó.
-anh Đạt. anh làm gì mà chi Lâm lại bị thế kia
mọi ng nhìn sang Lâm. mặt cô tối sầm. chỉ hận không giết được thằng em họ này.
cô hậm hực.
-tao không đi cùng cái loại mày.
nó thản nhiên
-chị không đi thì thôi. vắng chị thì hội này vẫn đông, chị đi lấy chồng hội này vẫn vui.
Lâm méo mặt. không nói lại nổi nó. thôi thì im lặng cho xong.
Bận cả tuần cho thi học kì 2 để chuẩn bị nghỉ hè. Cô không có thời gian để mà thở. Nhưng ngày nào Mạnh cũng lên đón cô rất đúng giờ. nhìn thấy anh mọi mệt mỏi tan biến.
trừ thứ 3, 5 và thứ 7 cô đi cùng vì nó cũng đang học nhảy cùng cô. Còn đâu hai đứa cứ rộng ruổi bên nhau như thế.
Đạt có vẻ rất năng khiếu với dance. Nó nhảy đẹp và học rất nhanh. Nhìn nó uốn người theo điệu nhạc mà các cô gái phát hờn. Mỗi ngày cô lại thấy nó cao thêm một tí thì phải. và mỗi ngày hình như cô nhận thấy nó lại đẹp trai ra. trông cái vẻ ngông nghênh của nó mà con gái lại chết mới lạ.
nhưng để tránh ánh mắt tò mò của mọi người. nó lúc nào cũng tình tứ như người yêu với cô. Còn Mạnh bị dẹp sang một bên. Đeo mác anh trai rất rõ ràng.
-này chuẩn bị đi ba ngày nữa đi nhé. cả đội đấy.
-đi đâu?
-đi Hạ long bốn ngày.
-sao đi lắm thế, tiền đâu ra.
-ơ bà này hay nhỉ cái gì cũng nhắc tiền. có đầy nhà tài trợ đấy nhé.
-ai?
-anh Mạnh.
-mày điên à. anh ý làm gì có tiền.
-bà không phải xót. ngày trước thế thôi chứ giờ ông ý đầy tiền. Mà chả cần ông ý cũng có người tài trợ.
-ai?
-em, anh T.Anh. bố em. Bố chị ,đầy. chị thấy em lợi hại ko. hô hào tí đã được thêm mấy chục nữa, đi ăn chơi cho tưng bừng.
– cái loại nhà mày chỉ ăn với gái. học không lo học.
-cần đéo phải học. văn hay chữ tốt không bằng học dốt lắm tiền. chị chưa nghe câu ý à.
cô bĩu môi. nó nhìn cái môi kia cười cười. chỉ muốn cắn cho bà chị phát. đáng yêu vãi trưởng. Nhưng nó có lẽ nên nghĩ lại lời bà chị nó nói thật. bởi vì trong lớp học nhảy đa phần là sinh viên của trường. vì thế fan hâm mộ của Đạt ko ngừng hỏi bạn học khoa nào. học trường nào. rồi chúng nó ngoài bàn chuyện nhảy nhót lại bàn chuyện trên lớp. kể nhau nghe vô số chuyện sinh viên hay làm. Đạt ngồi mà như vịt nghe sấm. Đã thế bà chị kia cứ bu vào chỗ mấy thằng trai cùng lớp. kể chuyện gì mà cười như lắc lẻ. bỏ nó ngồi đây bơ vơ. mấy thằng cha nghe cũng cỏ vẻ đạo mạo. ăn nói lịch sự mình mình bạn bạn. nhưng nhìn cái kiểu đấy biết ngay thích bà chị mình. Đạt cay cú. được rồi. chuyện gì hắn chẳng làm được. mấy thằng đấy trị đơn giản thôi mà. Bà chị hãy đợi đấy.
Bốn giờ sáng nó đã đứng cổng nhà Lâm. Cô mắt nhắm mắt mở.
-thằng chết tiệt kia. mày gọi gì mà sớm thế.
-mẹ em nói là không dậy nấu ăn sáng cho em nên bảo em sang nhà chị ăn.
-nhà tao không phải là cái trại từ thiện của mày.
Lâm sưng mặt nhưng vẫn mở cửa cho nó vào. mặt nó nhơn nhơn. vừa vào cửa đập ngay vào mặt nó . Mạnh mặc quần đùi mắt mũi lờ đờ nghe cũng vừa ngủ dậy. mặt nó cau lại nhưng lại biểu cảm rất nhanh
-nhà tài trợ chính hôm nay ngủ đây hả. ngủ phòng anh Minh hay ngủ cùng người rừng thế?
-mả cha mày. nói bậy
Lâm chửi từ trong nhà tắm. Mạnh cười.
-anh ở đây hai chục năm rồi. thêm vài chục năm nữa cũng có sao.
Nó nhếch môi khinh khỉnh. Vắt chân lên nghe nhạc rồi rung đùi.
Lâm nhanh chóng làm bữa sáng xong .lấy đồ đạc chuẩn bị để đi. Mạnh là người xung phong kéo Vali cho cô. Đạt mặc kệ. Nó cứ tỏ vẻ bình thản chẳng bận tâm điều gì đang xảy ra.. bởi vì nó biết…
Lâm hớn ha hớn hở. cô mặc cái áo phông dài với quần đùi. khá khỏe khoắn. nhìn cô tung tăng Đạt và Mạnh chỉ tủm tỉm cười. Có ai biết được điều gì sẽ chờ đợi cô.
Mọi người tập trung lên xe. T.Anh cũng đưa bạn gái đi. Anh vẫn cười nụ cười rất nhẹ. Nhưng hơi ngượng ngùng khi thấy Lâm.
-còn thiếu ai không?
-Thảo làng Trung. Nó bảo đi hai người mà chưa thấy.
-chờ tí đi. ai gọi điện đi.
-kia rồi. kia rồi.
Mọi người nhìn về hướng đó. Lâm đứng thất thần. còn Mạnh đang dụi lại mắt… hay anh nhìn nhầm. Thảo đi cùng Vi .Đạt đã nhận ra. Hắn ga lăng đến nỗi chạy ra đỡ túi xách cho hai người đẹp miêng cười hớn hở.
-hai em vất vả quá. Thiêng ghê . Vừa nhắc đã có mặt. Lên xe thôi.
Mọi người lên xe. Lâm vẫn chưa lên. cô cúi mặt xuống. Bây giờ lòng cô lại thấy trĩu nặng. Mạnh vẫn đứng đó chờ đợi cô. Đạt hiểu ý. Hắn khoác vai Lâm .
-anh lên với chị Vi đi. em ngồi cùng chị Lâm. dù sao hai đứa em cũng ko có gấu. Rừng nhỉ?
Nó cười tươi hết cỡ. Lâm nhìn nó chả biểu cảm gì. cô leo lên xe. nó lên theo. Hai người ngồi ghế dưới cùng. Lâm từ lúc đó chả nói chuyện với ai. Đạt cũng im lặng bên cạnh cô. chơi cùng cô từ lúc đẻ ra cho đến bây giờ có ai hiểu cô bằng nó.
Mạnh ngồi cùng Vi thỉnh thoảng lại quay lại nhìn Lâm và Đạt. Lâm say xe. Đạt đỡ cô nằm hẳn vào lòng. Nó đã chuẩn bị cả gối cho hai đứa đề phòng đi xa mỏi lưng. con mụ này lên xe là ngủ say như chết. nó cũng ôm cô ngủ ngon lành. Mạnh trông thấy mà ấm ức. nhưng vì hai đứa nó họ hàng. chứ không anh đã dựng nó dậy rồi.
chỉ có Vi ngồi đó. Thấy biểu hiện đứng ngồi của anh cô hơi buồn. Cho dù hai người lớn lên cùng nhau nhưng hai người ko phải ruột thịt . Vi nhẹ nhàng
-Anh Mạnh. nghỉ lúc đi. thấy mọi người bảo còn lâu mới đến nơi.
-em cứ ngủ đi.
Nói vậy Vi cũng sà vào lòng anh ngủ. anh cũng ôm vi vào lòng. có ai đó buồn buồn nên chụp chẹt vào tấm hình post lên face khoe bạn bè. hình Mạnh và Vi ôm nhau làm dân Face làng trung và làng hạ chém nhau một trận tơi bời hoa lá. Đến lúc xuống xe. mở điện thoại ra cả Đạt và Lâm choáng vì lượng comment khủng khiếp. bình luận tàn bạo. có lời đồn đoán họ sắp cưới nhau. có người nói thấy bọn họ hôn nhau ở… có người nói thấy họ trốn ra đồng làm gì…. có người bắt gặp họ đèo nhau vào nhà nghỉ tuần trước.
Đạt tắt điện thoại rồi giật điện thoại trong tay cô. Lâm chả buồn đòi lại. cô lững thững để Đạt dắt đi. nó nắm tay cô vào lấy phòng như một đôi tình nhân thực thụ. Tay nắm tay ko rời. Hại ai đó nóng hết cả mắt. Từ lúc ngủ dậy Vi cũng không rời Mạnh. cô muốn khẳng định anh là của cô.
Đạt cất vali vào tủ cho cô rồi quay lại hỏi
-mệt ko?
-không
-thế thì đi chơi đi. em có chỗ này hay lắm.
-tao chưa muốn đi.
cô leo lên giường. đắp chăn. không buồn nhìn nó. nó ngồi bên cạnh. đeo tai nghe lên rồi đưa cho cô một cái. nhạc bọn nó nhảy. sôi động và ồn ào. nằm lúc thì Lâm lại ngủ. Cô ham ngủ nhất thế gian. lúc nào buồn là lại ngủ.
ngủ 1 giấc đến chiều tối. cả bọn dậy đi chơi. Lâm quần đùi áo phông. nhìn dáng vẻ khỏe khoắn cá tính của cô. cộng với vẻ phong trần của Đạt, con gái con trai ngoài bãi biển không thể không ngước nhìn. Họ cao và đẹp đôi.
-này người rừng chị có thấy mọi người cứ nhìn chúng ta ko?
-nhìn cái loại hươu cao cổ như mày cũng phải thôi.
-em cao có 1m83 thôi. hôm nọ thi đo rồi đấy.
-vâng. dài lưng tốn vải.
-ai bảo thế. hơi bị hấp dẫn con gái đấy nhé.
-chứng minh đi.
nó không nói gì. mà chạy qua đám con gái vẫn đang tắm biển chiều.
không nói chỉ đút tay túi quần cười cười thôi. mấy cô em thấy nó thì bu lại hỏi han ngay. xin số điện thoại lại khen nó đẹp trai. nó vui vẻ đáp lời rồi quay lại nhìn Lâm. cô tủm tỉm.
– thấy chưa . chị nhìn lại mình đi
-mày tưởng mình mày hấp dẫn à.
-chứng minh đi
Lâm cười. cô lột cái áo ngoài ra. bên trong là chiếc áo hai dây. lộ ra cái cổ trắng nõn thơm mùi nước hoa hồng mà nó mua tặng. sexy. quả thật khiến nó nuốt nước bọt. đã thế còn buông tóc. tóc Lâm dài. cộng với nụ cười của cô thì thôi rồi. nó nuốt nước bọt đánh ực. trái tim như muốn nhảy ra ngoài. nó biết Lâm cũng gọi là ưa nhìn nhưng ánh chiều gió biển làm chị đẹp chưa từng thấy. vẻ đẹp dịu dàng nhưng cũng vô cùng hấp dẫn. Lâm dạo qua chỗ đám con trai đang từ biển đi lên. cả đám nhìn cô không rời. rồi cũng chạy ra làm quen. xin số điện thoại rủ cô tối đi ăn, đi chơi. Lung tung và lung tung mà Đạt ko tài nào nghe hết. Nhưng nó đang rất tức tối. Cái con mụ già này còn cười rất tươi. Cho số thật hẳn hoi. Hại đùi hắn cứ rung liên tục. Từ lúc đến nó chưa trả cô điện thoại mà tắt chuông để trong túi quần nó.
cô hứng khởi quay lại tìm nó
-thế nào. mở mắt chưa em. haaa
-vâng. tôi tưởng bãi biển biến thành phố vẫy.
nó nhơn nhơn chọc tức cô
-mẹ mày.
-suýt nữa tôi tưởng chị là mấy con ca….
nó ba chân bốn cẳng chạy để cô đuổi theo.
-đứng lại ngay thằng mất dạy kia.
-còn lâu
-trả áo cho tao.
-đây này.
nó giơ giơ lên nhưng Lâm ko tóm đc lùi lại cái cột đèn. nó bật lên vắt cái áo lên đó rồi cười ha hả.
Lâm tức điên người. không thể lấy được với nó. cô quay sang cầu cứu người đi đường nhưng ai nhìn dáng cô cũng lắc đầu.
-chị có biết sao ko.
Nó khoanh tay
– người ta đang tưởng chị xỏ lá họ đấy. haaaa
– mày đi chết đi.
cô vùng vằng bỏ về. nó với áo rồi chạy theo. trời gần tối, nhiều đôi ra đi dạo. bọn bạn cũng chung số phận. đứa nào cũng có đôi có cặp của mình.
trước mặt Lâm là đôi tình nhân nhỏ nhắn
-này
Nó hất vai nhìn về phía trước. Lâm nhìn theo hướng đó. đôi tình nhân đang khoác vai nhau.
-đố chị đoán tên kia cao bao nhiêu?
-đố mày đoán cô kia cao bao nhiêu?
-để em ra hỏi.
-mày hâm à. nó bảo mày xỏ lá. Lại nhảy lên vả cho vỡ mồm mày ra. Liên hoàn cước .
-đồ mẹ. em chỉ nhắc nó bằng một tay thôi nhá.
Nó lấy tay để gần đầu họ đo lên ngực mình. vẻ mặt tự mãn. sau đó đo đến cô gái. nó đặt tay vào rốn. ý nói cô ta chỉ đến rốn nó. Lâm cười ko nhặt được mồm. nó lại càng đo. cho đến khi chàng trai quay lại bắt gặp hành động của nó. Hai đứa đứng hình. anh ta chắc cũng ba chục củ chứ ko phải nhỏ tuổi. Anh ta nhìn nó cau mày. Lâm cố nén cười, trưng ra bộ mặt tươi tắn dễ thương, hai tay vẫy vẫy chào anh ta.
-hai người đẹp đôi quá.
cô người yêu anh ta quay lại. ngước lên nhìn Lâm Và Đạt. quả thật hành động đó khiến họ phải nhịn cười. ko chịu được nữa. Lâm kéo Đạt chạy xuống bãi biển. Rất nhanh , rồi rúc đầu vào ngực nó để cười tránh người ngoài nhìn vào tưởng cô hâm. hai đứa ôm nhau cười ngặt nghẽo.
đến bữa ăn cơm nó cũng không ngừng kể câu chuyện này làm mâm cơm rộn tiếng cười đùa. Lâm cố gắng tập trung vào câu chuyện của nó mà ko để ý đến Mạnh và Vi. nó kể xong chuyện thì quay sang bới móc
-này chị Vi. tại sao anh chị cứ gắp cho nhau thế định ăn một mình à.
Vi níu cánh tay Mạnh cười tươi.
-từ nãy anh Mạnh đã ăn gì đâu.
-cũng hay. cho anh ý ăn no tối còn làm việc.
Mặt nó nhăn nhở. Mạnh không nói. chỉ cúi xuống ăn. Vi đỏ mặt. mọi người thì tủm tỉm.
ăn xong cả bọn lại đi chơi rồi về phòng. lúc đấy đã hơn mười hai giờ đêm. cánh nam giới đã có người ngà ngà. buổi tối nay họ rất vui.
Lâm về phòng ,cô đi tắm thì cửa gõ ầm ầm. Đạt chạy ra mở cửa. là Mạnh. hôm nay anh uống khá nhiều
-sao thế anh?
-Lâm đâu?
-chị ấy tắm
Anh đi vào phòng. Nhìn quanh. Đúng cô đang tắm thật. Chờ Lâm ra anh mới nói
-Lâm sang phòng anh ngủ đi.
cô nhìn anh kì lạ
-anh cãi nhau với Vi à?
-không. bây giờ em sang ngủ với nó đi, anh ngủ đây.
Đạt cau mày.
-anh đưa người yêu anh đi rồi bỏ nó thế à.?
-anh không đưa. là nó tự xin đi theo Thảo.
-nhưng dù sao nó cũng là người yêu anh.
-vì nó là người yêu anh nên mới ngủ với Lâm được chưa. chả nhẽ lại để Lâm ngủ cùng chú. nó kì kì kiểu gì.
-anh về đi. em cả Đạt ngủ cùng có sao đâu. chị em nhà em có gì mà ngại
Lâm nói buồn
-chị em nhà em?
Mạnh tức.
-mẹ biết thì sao. lại nói anh không trông nổi em.
-thì em cả nó là gì mẹ biết mà. thôi anh về đi. cho em ngủ em mệt lắm rồi.
Lâm cương quyết. anh và nó tình tứ thế thì giờ cô có thể nói gì. Lâm quay đi không dám nhìn vào mắt anh. cô sợ cô sẽ khóc. cô biết mình giờ này là người đến sau mất rồi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!