Yêu!! - Chap 6
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
232


Yêu!!


Chap 6


Gió tuyết cũng đã tan, mặt trời trở lại xóa đi dấu vết của tuyết. Mạc Khiết Thần quay vào trong chăm sóc Gia Linh.
– Coi như là cô ta chuộc tội_ Hắn lầm bầm.
Cách đó không xa, Tiểu Bích nghiến chặt răng.
– Ảnh Tuyết ơi là Ảnh Tuyết! Đại tiểu thư của tôi ơi, sao cô lại quay trở về phá hỏng kế hoạch của tôi làm gì, Mạc Khiết Thần không thể tiễn cô vậy để tôi làm phước giúp cô lần nữa, dù gì thế gian này không ai cần cô nữa rồi_ Nói rồi Tiểu Bích quay lưng bước đi. Ả gặp 1 tên hắc nhân bên ngoài hoàng cung giao phó nhiệm vụ_ Nể tình lúc trước cô đối xử không tệ với tôi, tôi sẽ giúp cô tìm người đi cùng_ Nụ cười tàn ác nở trên môi rất nhanh rồi biến mất.

Đã 3 tháng rồi, Gia Linh hiện tại sức khỏe đã khôi phục hoàn toàn. Gần đây kẻ địch đang lăm le đe dọa đến quốc gia của hắn, lần này bọn chúng hành động rất kín đáo nên hắn phải đích thân đi do thám tình hình. Nhưng lần này, hắn có dự cảm không lành nên cho thuộc hạ âm thầm bảo vệ Gia Linh.
– Nàng ở lại nhất định phải cẩn thận, ta sẽ về sớm thôi_ Trước khi đi hắn ân cần dặn dò.
– Đa tạ Vương gia, thiếp sẽ cẩn trọng_ Gia Linh
– Không cần quá câu nệ lễ tiết đâu Gia Linh, ta đi đây_ Hắn trèo lên ngựa.
– Vâng, Vương Gia lên đường bình an_ Gia Linh nói. Sau khi đoàn người đã đi mất, trên mặt mới hiện lên 1 nỗi buồn khó tả.
Mạc Khiết Thần cùng thuộc hạ đi về biên giới phí đông. Nơi này là 1 khu rừng, nhưng càng tiến sát gần biên giới thì đều là đồng cỏ. Vách đá dựng đứng phía sau, chính là do ngọn núi phía đông kinh thành tạo nên, đây là bức tường phòng thủ an toàn nhất cho kinh thành. Mạc Khiết Thần quay đầu lại nhìn, vách núi tựa như chọc thẳng lên trời xanh, hắn không hiểu vì sao năm đó Ảnh Tuyết lại có thể sống sót được. Lúc đi ngang qua khu rừng, hắn có nghe thấy một giai điệu vang vọng rất quen tai, hình như là đã nghe ở đâu rồi.

Lúc hắn trở về ngay lập tức nhận được hung tin: Gia Linh bị ám sát, hắn tức tốc chạy đến quên cả mệt nhọc, chỉ thấy Gia Linh bị thương ở cánh tay.
– Gia Linh, nàng có sao không?_ Mạc Khiết Thần lo lắng.
– Chỉ bị thương nhẹ thôi ạ_ Gia Linh đáp.
– Là ai?_ Hắn tức giận, hàn khí mạnh mẽ không ai dám đứng gần.
– Bẩm Vương Gia, là cô ta_ Thuộc hạ đến bẩm báo, sau lưng là Tiểu Bích đang bị trói chặt.
– Là ngươi?_ Hắn giây phút này giống như Tu La, có thể giết Tiểu Bích bất cứ lúc nào.
– Đúng vậy_ Tiểu Bích đáp.
– Lý do?_ Hắn lạnh lùng, sát khí ngày càng nhiều.
– Lý do ư? Chính là bởi vì ta quá yêu ngài, ta muốn trở thành vương phi của ngài, không phải là ả_ Tiểu Bích tức giận nói, hung hăng chỉ về phía Gia Linh.
RẦM…..
Lời nói vừa dứt cánh tay của Tiểu Bích lập tức bị thuộc hạ của hắn đánh cho bại liệt.
Á………… Ả hét lên đầy đau đớn.
– Vậy ngươi chính là người đã bỏ độc vào rượu?_ Hắn nói mang theo hơi thở của địa ngục.
– Đúng vậy, tất cả đều là do ta làm_ Tiểu Bích nói.
– Chỉ vì ngươi yêu ta?_ Hắn nhướn mày.
– Phải, ta yêu ngài hơn cả mạng sống của mình. Ta thích hợp với ngài hơn cô ta, 1 ả không biết gì về thế gian này. Ta mới là người có thể giúp ngài chống lại bè lũ quân xâm lược ngoài kia_ Tiểu Bích cười đắc ý.
– Vậy sao? Nhưng mà ta không có hứng thú với việc dựa dẫm người khác_ Hắn cười.
– Nếu ngài không chấp nhận ta sau này ngài sẽ hối hận. Ta chắc chắn, sẽ có 1 ngày ngài phải suy nghĩ về nhưng lời ngày hôm nay của ta_ Ả cười.
– Ta cũng chắc chắn với ngươi 1 điều rằng việc đó chỉ có trong mơ thôi_ Hắn
– Ngài đừng quá tự tin như vậy, rồi ngài cũng sẽ nhận ra rằng những người bên cạnh ngài không phải lúc nào cũng tốt. HAHAHA_ Ả nói rồi hướng ánh mắt đầy dụng ý của mình về phía Gia Linh_ RỒI SẼ CÓ NGÀY NGÀI HỐI HẬN_ Ả ngửa mặt nói 1 câu
– Giải ả ta đi_ Mạc Khiết Thần phất tay ra lệnh. Tiểu Bích cứ cười lớn như vậy.
Trên trán Gia Linh không biết từ lúc nào mồ hôi nhễ nhại, tay vò chặt váy.
– Gia Linh, nàng có sao không?_ Mạc Khiết Thần thấy Gia Linh có vẻ hoảng sợ.
– Không …. Thiếp không sao… Chỉ là do hoảng sợ thôi. Thiếp xin phép cáo lui_ Gia Linh cố trấn an bản thân.
– Nàng hãy về nghỉ ngơi đi_ Hắn nói rồi quay về thư phòng .
Chánh đường trở nên vắng lặng, Gia Linh không tự chủ được lảo đảo vài bước.
– Không được_ Tiếng nói phát ra mang theo nỗi sợ hãi.

#Het_Chap 6
————————————
Mấy phần sau dở hơn phần 1 đúng không ạ? Mong huynh đệ tỷ muội góp ý.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN