[Yoongi x Girl] Em là Nguồn Sống của anh!!! - Chương 9: Daegu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
432


[Yoongi x Girl] Em là Nguồn Sống của anh!!!


Chương 9: Daegu


Mới đó đã gần đến hè rồi. Ông đạo diễn này đã lên kế hoạch sẽ quay phim tại Daegu trong 3 tháng hè.

**********
Hè đến ai cũng bận rộn hết. Học sinh thì nhốn nháo chuẩn bị đi chơi. Phụ huynh thì tốn một khoản tiền lớn… (Tự hiểu nha, mình cũng chả biết mình đang xàm về vấn đề gì nữa)

Lớp 1A
– Nè Ran, hè này cậu làm gì?

– Cậu đi chơi với bọn mình đi?

– Đúng đó, đi chơi đi. Cậu mới qua đây, chắc cậu vẫn chưa biết nhiều về Seoul đâu nhỉ!?

– Ở đây nhiều chỗ đi chơi lắm!

– Cậu mà đi thì thích mê luôn cho coi

Cô bất giác nở nụ cười với đám bạn đó
– Xin lỗi nhé, hè này tớ có việc bận

– Đi chơi 1 ngày thôi cũng được

– Không được đâu, tớ đi cả 3 tháng luôn đấy

– Chán thiệt chứ! Mà cậu đi đâu?

– Bí mật

Cậu ta ngồi kế bên ngồi nghe mà không nói gì, cũng chẳng hỏi gì. Chỉ ngồi đó mà nhìn cô. Phải từ sau vụ hôm đó, cậu ta có vẻ vui trở lại nhưng chỉ vui vẻ khi cả hai một mình thôi, cậu ta vẫn để cái mặt lạnh lùng đó với cả lớp. Thiệt là bó tay quá mà -_-

**********
Trên đường về

Cậu ta muốn bắt chuyện gì đó
– Hè đến rồi, cậu tính làm gì?

– Tớ đi công việc

– Đi đâu?

– Bí Mật

– Học sinh mới lớp 1 như cậu mà cũng có việc để làm sao?

– Thì cậu sẽ biết sớm thôi

(Biết sao họ không biết cô là người của công chúng không? Vì họ đâu có thường xem phim của Nhật hay của nước ngoài đâu mà biết. Bộ phim lần này là đầu tay ở sứ sở KimChi đó nha. Sau lần đóng phim này, họ mới biết cô là ai)

**********
Tại nhà cô vào sáng sớm

Mẹ cậu ta và Jeong vừa mới bước ra khỏi cửa liền thấy cô đang bưng 2 Luggages to, đã vậy còn đang mang theo thùng đồ kồng kềnh trên tay liền lo lắng hỏi

– Mới sáng sớm, con đi đâu vậy? Con dọn đi sao?

Cô bất giác mới mà xoay qua
– Dạ, chào cô. À không phải đâu ạ. Con chỉ đi công việc thôi.

– Công việc? Mà con đi bao lâu

– Dạ 3 tháng ạ

– 3 tháng luôn hả? Mà gia đình con đâu, sao không phụ con mà để con bưng cái đống này

– Dạ, con đang sống một mình.

– Trời đất. Còn nhỏ vậy mà đã sống một sao?

Cét… đoàn xe đang đậu trước chung cư cô đang thuê. Một người trai đang bước đến
– Cheng, em xong chưa? (Ảnh đang nói tiếng Nhật)

– Dạ, em xong rồi. Anh phụ em bưng xuống giùm em nha. Một mình em bê không nổi (Cô cũng đáp lại bằng tiếng Nhật)

Anh ta cười với cô rồi cũng phụ cô mà bưng xuống. Cô khoá cửa lại
– Thôi con phải đi rồi. Tạm biệt cô nha, 3 tháng nữa gặp lại

Nói xong cô bước đi xuống. Cô ấy và cậu bạn đó đứng nhìn bóng dáng ấy
– Cheng? Tên Cheng này hình như mình nghe ở đâu rồi thì phải?

**********
Đoàn xe
– Đồ cũng đầy đủ hết rồi. Còn thiếu gì nữa không

– Hết rồi ạ

– Được rồi tất cả lên xe. Daegu xuất phát~~~

– Yeah~~~

**********
Mới đó đã đến thành phố Daegu rồi. Phải, gọi thành phố vậy thôi, chứ nhìn nó như thôn quên vậy. Phải là thôn quê… một thôn quen nhỏ

Cô bước xuống phụ đoàn phim bưng bê đồ. Thấy vậy ông đạo diễn thấy cô còn quá nhỏ

– Con đừng làm gì hết. Để người trong đoàn bưng là được rồi. Con đi đến phòng nghỉ ngơi đi. Đi đường xa khá mệt mà

– Dạ. Cô nói rồi cũng đi đến phòng nghỉ mà tận hưởng không khí trong lành ở đây. Ông đạo diễn tập hợp mọi người lại

– Chúng ta sẽ quay phim ở đây trong vòng 3 tháng. Đáng lẽ ngày mốt chúng ta bắt đầu cảnh 1 nhưng vì đạo cụ chưa chuẩn bị xong nên chúng ta sẽ dời lại tuần sau sẽ bắt đầu. Từ giờ mọi người có thời gian nghỉ ngơi trong vòng 1 tuần.

Nói rồi ai cũng giải tán. Còn riêng cô thì đi loanh hoanh tận hưởng không khí thôn quê ở đây. Một không khí trong xanh, yên bình không ồn ào, có gia súc… Đang tận hưởng không khí ấy Á…. do bất cẩn nên cô bị ngã xuống ruộng. Cành cây gần đó làm cô bị thương mà chảy máu rất nhiều. Cô cố gắng bò dậy nhưng vì thành ruộng cao quá… làm cô ngã thêm mấy chập nữa. Cô cố bò lên đến đường đi thì bị ngất ngay sau đó.

Có một trai đang đi tới bước đến gần cô
– Cô bé này đi lạc sao? Này em gái à. Chảy máu nhiều thế! Ngất rồi sao? Chảy máu nhiều thế đem về băng bó mới được

Nói xong anh ta đưa cô về nhà chăm sóc

**********
Mọi người đoán xem là ai?
À đáng lẽ mình làm chương này có Nam Chính của mọi người đang đợi nhưng vì mình không thích số lẻ nên đã đưa qua chương chẳn luôn

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN