Giới thiệu truyện Vợ Lớn Trở Về
Tác giả: Du Phong Vân (Trần Phan Trúc Giang)
Nguồn: FB: Du Phong Vân (Trần Phan Trúc Giang)
ĐÃ CÓ AI TỪNG BỊ BẠI TRẬN DƯỚI TAY BỒ NHÍ CỦA CHỒNG MÌNH CHƯA?
CẢM GIÁC KHI BỊ BỒ NHÍ CỦA CHỒNG HẠI TỚI MỨC THÂN TÀN MA DẠI SẼ LÀ MỘT LOẠI TRẢI NGHIỆM KINH KHỦNG NHƯ THẾ NÀO?
*
Chồng tôi có bồ nhí, tôi biết chứ, thế nhưng tôi lại sẵn sàng chấp nhận cho cô ta ở lại bên cạnh chồng mình...
Tôi cứ ngây thơ cho rằng sự hy sinh ngu muội của tôi rồi sẽ khiến cho chồng tôi dần thay đổi và sẽ biết trân trọng tôi hơn. Thế nhưng tôi đã đánh giá quá cao về bản thân mình, bởi vì kết quả cuối cùng... tôi vẫn là kẻ thua cuộc. Tôi thua một cách thê thảm và ngu muội, thê thảm tới mức không thể nào thê thảm hơn được nữa.
Cũng vừa cho tôi lắm, là vừa nhục mà vừa ức. Nhưng mà quả thật là tôi chưa từng nghĩ tới chuyện sẽ có một ngày con bồ nhí "mình hạc xương mai" kia của chồng tôi lại có thể độc ác tới mức g-i-ế-t c-h-ế-t tôi một cách t-à-n b-ạ-o tới như vậy...
Tại sao nó lại có thể g-i-ế-t người được nhỉ? Lương tâm nó không cắn rứt sao? Không bị ám ảnh trong lúc ngủ thật à? Tôi rất tò mò đó...
Cuối cùng thì việc cố giữ một tình cảm chân thành dành cho chồng cũng chẳng đổi lấy được một hộp chân gà từ anh ta. Nếu như biết trước chân thành không đổi lại được chân gà, vậy thì từ đầu tôi đã không tới đây, không cố chấp gả cho anh ta, cũng không nhúng nhường ép bản thân mình phải nhục nhã và ủy khuất lớn tới như thế này. Lỗi là do tôi, là do tôi mà ra cả!
*
Sau khi bị h-ạ-i c-h-ế-t, linh hồn tôi cứ vất vưởng ở trước cửa nhà họ Hồng, không thể đi đâu khác được. Không có Hắc bạch Vô thường tới lôi tôi đi, cũng chẳng có lấy một ai ở nhà họ Hồng này kêu gào khóc thương cho tôi cả.
Tôi cũng rất muốn đi vào trong nhà họ Hồng xem thử, xem xem bọn họ tại sao lại đối xử tàn nhẫn và thờ ơ trước cái c-h-ế-t của tôi như vậy. Thế nhưng mỗi lần tôi muốn đi vào bên trong thì đều bị một lực nào đó rất mạnh hất tung khiến tôi bay trở ngược văng ra ngoài. Mỗi lần bị hất tung như vậy, thân thể tôi cảm thấy rất đau đớn, nhức nhối không chịu đựng nổi. Trải qua vài lần như thế, tôi đâm ra sợ, không dám bước tới trước cửa phủ Hạ của nhà họ Hồng này thêm một lần nào nữa.
Tôi cứ vất vưởng như thế, ban ngày trốn ở trong hốc tối, đêm tới lại mò ra chửi cha mắng mẹ đám người đang ở bên trong. Tôi cũng không nhớ tôi đã chửi bọn họ bằng những ngôn từ thậm tệ như thế nào, chỉ nhớ là chửi rất khó nghe, rất cay nghiệt.
Bạn đang đọc truyện Vợ Lớn Trở Về tại
https://webtruyenfreez.com/. Chúc các bạn online vui vẻ.