Tôi bị nụ cười của thầy làm cho mê hoặc, cầm điện thoại chụp lúc nào cũng không hay.
Khi âm thanh từ camera phát ra, tôi mới định thần được bản thân, ngắm nhìn bức ảnh được lưu trong thư viện, khuôn mặt với tỉ lệ đẹp tuyệt đối cực kỳ tao nhã, mặt không to không nhỏ không tròn không nhọn cũng chẳng vuông, mày không rậm không thưa, rất thanh tú dễ nhìn. Mắt nâu mi cong, mũi cao thẳng tuột, môi mỏng phớt hồng, mỗi khi cười sẽ lộ hàm răng trắng muốt thẳng đều tăm tắp.
Diệp Minh Phương thường chê tôi chụp ảnh không có tâm, nhưng khi nhìn bức ảnh này tôi lại cảm thấy mình rất có thiên phú.
- Em sẽ để làm hình nền.
Tôi thích thú hí hoáy điện thoại hồi lâu rồi khoe với thầy.
- Ai thế?
- Người yêu em. Có phải rất đẹp trai hay không?
Thầy xoa đầu tôi bật cười.
- Rất đẹp trai!
Tôi giật mình nhìn đồng hồ:
- Thôi chết, em muộn học rồi!
Thầy vẫn bình thản chống cằm nhìn tôi, khoé miệng vẫn giữ nguyên một đường cong.
- Hôm nay tôi dạy lớp em.
- Vâng. Thì sao ạ?
- Tôi không dạy, em không cần đến học.
Bạn đang đọc truyện Lập Trình Trái Tim Em tại
https://webtruyenfreez.com/. Chúc các bạn online vui vẻ.