Cưng Sủng Tiểu Hồ Ly: Đại Boss Thật Đáng Yêu - Chap 2: Em nhất định phải ăn cho sập nghiệp nhà tôi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
93


Cưng Sủng Tiểu Hồ Ly: Đại Boss Thật Đáng Yêu


Chap 2: Em nhất định phải ăn cho sập nghiệp nhà tôi


Hơn năm nghìn năm về trước, khi loài linh vật thượng cổ – hồ ly tưởng chừng đã bị tuyệt chủng mà không rõ nguyên do, một tiểu hồ ly nhỏ bé đã thoát thân.

Nó được muôn loài ca tụng là “đứa trẻ duy nhất” – Sướng Sướng Tô Đa. Đứa trẻ này khi đó vẫn còn trong bụng mẹ, một ngày sau khi giới hồ ly diệt vong, Sướng Sướng Tô Đa đã may mắn được một sinh vật bí ẩn cứu giúp. Nghe nói khi đó mẹ Sướng đã phải khổ sở lắm mới có thể hạ sinh ra nó, khi nó cất tiếng kêu đầu tiên cũng là lúc hồ ly mẹ trút bỏ hơi thở cuối cùng.

Đứa trẻ sau khi chào đời phải tự mình vươn trải, vượt qua không biết bao nhiêu là khó khăn mà chẳng có ai bên cạnh. Nó tâm tâm niệm niệm, một mực muốn thành tinh, muốn sở hửu hình dáng như loài người, muốn trải nghiệm những khung bậc cảm xúc mà chỉ con người mới có. Ngày ngày tích trữ khí trời, thất sát thất niệm, cứ thế mà năm nghìn năm thấm thoát đã trôi qua. Tiểu hồ ly bé nhỏ ngày nào bấy giờ đã đạt thành ước nguyện.

Và đó chẳng ai khác là cô – Tô Đa Anh của hiện tại, từ lúc đến với thế giới loài người, để tiện cho việc che giấu thân phận cô đổi hẳn một cái tên khác. Ở đây đã hơn hai năm, cô đã hiểu khá rõ về loài người. Họ không như cô từng nghĩ đến, có người ích kỷ, có kẻ ác nhân, nói chung đây là một thế giới phức tạp. Tuy nhiên, không phải ai cũng xấu, có người rất tốt bụng, đôi lúc họ tốt bụng đến đáng trách…

Hôm qua là ngày rằm, trăng đặc biệt to và tròn, nhưng đồng thời cũng là ngày Tô Đa trở lại hình dáng nguyên bản của mình.

Xui xẻo một điều là cô lại bị đám con người, đúng hơn là đám đàn ông bợm rượu phát hiện. Chúng cứ vậy mà đuổi theo cô – lúc đó đang trong hình hài của một con thú, đuổi đến đây đi chúng chẳng dám bước thêm.

Lúc ấy, trông đám người đó rất do dự, dường như họ sợ điều gì đó. Tô Đa biết rõ là chúng lo lắng điều gì, bước vào địa ngục thì ai mà chẳng sợ chứ? Một khi bạn bước vào ngôi biệt thự này, nó chẳng khác nào địa ngục, một khi đã vào thì chẳng thể ra…

Nên biết, người sở hữu ngôi biệt thự này không phải là một kẻ tầm thường, mà là “ác ma” thiên hạ đồn thổi – Tống Hàn Hàm.

Khoan hẳn nói đến gia thế, chỉ riêng về con người hắn thôi cũng đã không thể nào tưởng tượng được. Đó là một con người ngang tàn và độc tài, hắn hoàn toàn không xem ai ra gì, một lời không hợp liền làm cho người ta phá sản, hơn thì ra đường mà ăn xin, còn tệ nữa thì… thật không dám nghĩ tiếp!

Tô Đa từng nghe nói qua, anh ta không gần nữ sắc… Đúng là, không thể tin vào lời đồn của thiên hạ! Tống Hàn Hàm mà không gần nữ sắc thì cô cũng đã chẳng thành ra như này!!!

Đứng trước tấm gương lớn, cô nhìn thấy mình tóc tai rối bù, khắp người đâu đâu cũng toàn những dấu vết xanh xanh tím tím đầy ám mụi. Tô Đa khó chịu nhíu mày, anh ta là muốn ăn chết cô đúng không?

Tô Đa càng nhìn thì lại càng tức, muốn xả ra mà không biết làm sao, cô giậm chân một cái như để trút giận. Chỉ một hành động như thế thôi mà cũng đã truyền đến cho cô cơn đau nhức, hai hàm răng nghiến chặt, mặt hơi nhăn lại, nhưng vẫn cố lấy sức để mắng chửi hắn mấy câu:

“Tống Hàn Hàm! Tên ôn dịch nhà anh! Tôi chỉ ‘ngủ nhờ’ nhà anh có một đêm, anh đã ăn tôi, đã vậy còn làm tôi thành ra thế này… Đợi đó! Sẽ có ngày, tôi ăn cho sập nghiệp cái tên thối tha nhà anh!”

Đột nhiên, từ sau lưng, một đôi bàn tay to lớn ôm chặt lấy eo cô. Tấm lưng trần cọ sát cùng với da thịt người đàn ông, nóng ran! Như có một luồng điện chạy trong người, cô giật mình, run lên một cái. Tô Đa ngọ nguậy muốn thoát ra, nhưng người kia lại không cho phép, sức lực anh ta quá lớn, cô có phản kháng bao nhiêu cũng chỉ vô ích. Một giọng nói trầm ấm vang lên bên tai cô, nhỏ đến mức chỉ khác tiếng “vo ve” của lũ muỗi ở chỗ đây còn có thể coi là tiếng người:

“Đây là em nói, ăn mà không sập nghiệp nhà tôi là không được đâu đấy…”

———— Còn ————-

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN