Tác Giả: Khuynh Tình
Dẫn Yêu (Ký Ức Hoa Giấy)
Mở đầu.
Trên đỉnh đu quay nhìn ra xa có thể thấy toàn thế giới, rất đẹp, rất rộng lớn, cũng rất trống trải. Hai con người trên vòng đu quay, anh ngồi trước, cô ngồi sau, bất luận nó có xoay thế nào thì khoảng cách vẫn không thể rút ngắn, người phía sau mãi mãi chỉ thấy chiếc bóng của người phía trước.
Đối với hai người yêu nhau nó là trò chơi tàn khốc, có lẽ vậy, nhưng anh và cô có tồn tại tình yêu sao? Nếu đáp án là có! Đúng, nó chỉ tồn tại ngay khoảng khắc này, khoảng khắc mà giữa hai chiếc lồng đổi vị trí cho nhau, khoảng khắc mà cô ảo tưởng rằng anh đang đuổi theo cô, ảo tưởng rằng anh yêu cô...
Thời điểm tốt đẹp thường trôi qua rất nhanh, vội vàng đến rồi cũng sẽ vội vã đi.
"Cảm ơn anh chấp nhận trò chơi này cùng em". Cô cười, bước xuống khỏi chiếc lồng kính, nói trước khi anh muốn quay đi. Thiên ngôn vạn ngữ nhiều như vậy, mà đối với cô, với anh, chỉ vỏn vẻn trong hai từ: "Cảm ơn". "Xin lỗi". Từ lúc bắt đầu giữa anh hận cô, cô yêu anh, còn gì nữa đâu?
Anh khựng lại nhìn cô rất lâu, rất lâu, vẫn ánh mắt lạnh nhạt đó, rồi bật cười: "Em được tự do rồi"
Cô im lặng. Ừ, đã được giải thoát, nhưng trái tim vĩnh viễn bị trói buộc nơi anh. Canh bạc này cô đã thua, không chỉ thua mất tình yêu, còn thua mất sự trong trắng của bản thân, đặt cược có chăng quá lớn?
Đêm hôm nay không có trăng, không có sao, một màu đen trải dài trong khoảng không vô tận, bất chợt mưa gió gào thét như muốn xé toạc bầu trời. Anh và cô vẫn đứng đó nhìn nhau, hứng trọn trận mưa không hề né tránh, ánh mắt bỗng trở nên mờ nhạt trong bão bùng, có gì đó chua xót.
Cuối cùng anh quay lưng, sau nhiều năm thứ anh cho cô vẫn là bóng lưng cô đơn này. Đáng thương không phải không có được tình yêu, mà là đến tư cách để yêu cũng không có. Đối với anh, cô chưa từng có dù chỉ một lần cơ hội!
"Dực Dẫn... Nếu có thể, anh có lựa chọn lại?". Cô bất chấp tất cả chạy đến ôm chặt anh từ phía sau, giọng cô từ khi nào đã trở nên khản đặc, không biết là do trời mưa lạnh buốt, hay do nỗi đau trong cô giờ đây quá lớn. Lời muốn nói rõ ràng không phải như vậy. Nếu có thể, anh có yêu em? Nếu có thể cô đủ can đảm hỏi, đủ can đảm nghe đáp án từ chính anh, chỉ là cô không mạnh mẽ như vậy và hơn hết cô biết chính mình không có tư cách hỏi anh câu hỏi kia, bởi vì sự xuất hiện của cô đã phá hoại tình yêu của anh và chị cô...
"Không có nếu như". Anh nói rồi lạnh lùng gỡ bỏ cánh tay cô ra, cô vô lực ngã xuống, anh vẫn nhẫn tâm tay trong tay cùng người con gái khác, không một lần quay đầu nhìn lại. Cô rất muốn anh sẽ nhìn lại, nhìn thấy bộ dạng bây giờ của cô để biết rằng cô đã yêu anh như thế nào. Vì yêu anh, lòng tự tôn cuối cùng cô cũng đánh mất. Anh vẫn không cho cô câu trả lời, dù chỉ là một câu hỏi đơn giản như vậy anh vẫn không muốn trả lời cô. Nước mắt trực trào rơi hòa với nước mưa lạnh lẽo, sau tất cả, rốt cuộc thứ còn lại chỉ là nước mắt và máu!
Mưa càng lớn hơn, sấm chớp vang vọng, không hề có dấu hiện sẽ dừng lại, từng trận, từng trận mưa đánh vào người cô như đòi mạng. Đau, đau đến không còn cảm giác, thế giới bỗng nhiên chìm vào bóng tối...
"Anh không giữ cô ta lại à?".
"Cô ấy đáng được hạnh phúc".
"Haha... Không phải tình yêu của anh rất vĩ đại? Chỉ vì muốn cô ta bên cạnh, anh đã bức bách cô ta đi đến con đường cùng? Nếu cô ta biết được chân tướng sự thật, liệu rằng là anh hận cô ta hay cô ta hận anh, là cô ta yêu anh hay anh yêu cô ta? Haha... Hạnh phúc sao? Nếu không có anh có lẽ cô ta rất hạnh phúc, là người con gái hạnh phúc nhất thế giới này, là chính anh đã phá hủy cuộc đời cô ta! Nói là vì tình yêu thì nên nói là chiếm đoạt!?"
Bạn đang đọc truyện Dẫn Yêu tại
https://webtruyenfreez.com/. Chúc các bạn online vui vẻ.