Vợ ơi ! Em đâu rồi
Chương 4: Xuất thân
Lỗi Lỗi là nhị tiểu thư của Lâm gia, trước cô còn có một người anh cả, hiện đang quản lý công ty con bên nước ngoài, ba mẹ Lỗi Lỗi đồng quản lý tổng công ty chính của Lâm gia. Công ty được ông nội cô gầy dựng từ hai bàn tay trắng, ban đầu thất bại ê chề, bị nhiều người chê cười nhưng ông vẫn cố gắng đạp đổ mọi lời đàm tiếu để tiếp tục con đường sự nghiệp, cuối cùng ông trời cũng không phụ lòng người, từ xưởng sản xuất phụ tùng xe đơn sơ, ông đã gầy dựng lên công ty chế tạo xe ô tô vang danh lúc ấy.
Tuy xuất thân từ gia đình có thế lực nhưng chưa một lần Lỗi Lỗi dựa vào bề thế quyền lực của nhà cô, cũng không đua đòi quần hiệu này, áo hiệu kia, túi hiệu nọ như những cô ấm khác. Từ lúc học cấp 2 Lỗi Lỗi đã tập sống tự lập, lúc ấy do chưa đủ tuổi xin việc nên cô phải làm những món quà lưu niệm hay những tấm thiệp rồi đăng bán trên mạng, nhận đánh máy những văn bản của giáo viên hoặc sẽ viết lack để kiếm tiền nhuận bút. Lên cấp 3, tìm được vị trí phục vụ cho quán thức ăn nhanh Lỗi Lỗi có thể vài lần tự lo tiền học phí của bản thân. Cô ít xuất hiện ở những lần công ty tung ra sản phẩm mới, càng không tham dự những buổi tiệc trong giới kinh doanh nên hầu hết mọi người chưa biết vị nhị tiểu thư cành vàng lá ngọc của Lâm gia là ai. Lỗi Lỗi cũng chả bao giờ khoe khoang mình với ai, xuất thân từ đâu, đôi khi trong cuộc trò chuyện có nhắc đến gia đình thì cô cũng chỉ nói qua loa rồi lại thôi. Người duy nhất biết được chỉ có bạn nhỏ Lạc Lạc, lần đó là vô tình ba mẹ Lỗi Lỗi mời đối tác đến nhà dùng bữa, mà đối tác không ai khác là phụ thân nhà Lạc Lạc, mà đi cùng ông là cô con gái rượu yêu quý.
———————————————————————————————
Từ hôm ở nhà Lạc Lạc về tâm trạng của bạn Lỗi Lỗi được cãi thiện đáng kể. Hầu hết thời gian Lỗi Lỗi điều dành cho việc học, đến giờ thì lại đi làm, cô không cho phép bản thân có được khoảng thời gian rảnh, nếu thảnh thơi một chút lại bắt đầu suy nghĩ rồi lại buồn. Cuối tuần lại đi mua sắm với Lạc Lạc, à mà sao dạo gần đây con bé Lạc Lạc lại mua sắm điên cuồng thế nhở? Còn học cách trang điểm nữa chứ, thật đáng nghi.
“Này, mày đang kết anh nào đúng không?” Lỗi Lỗi trưng bày bộ mặt nghi ngờ trước mặt Lạc Lạc.
Cô bạn mặt đỏ ngần, mắt không dám nhìn thẳng Lỗi Lỗi “Đoán bừa, mày toàn nói chuyện không đâu”
“Thôi đi cô gái, mặt mày đã đỏ như con tôm luộc rồi kìa, đừng giấu nữa sình bụng đó cưng” Lỗi Lỗi lắc đầu ngán ngầm vì tài nói dối quá kém của đứa bạn.
“Tao không có, mày đừng nói bậy” Lạc Lạc xù lông nhím.
“Thành thật khai báo sẽ nhận khoang hồng”
“Nói chúng là một người hay tranh luận với tao, ý kiến của tao lúc nào cũng bị hắn ta phản biện. Lúc trước rất ghét nhưng giờ không ghét nữa” mặt cô bạn lúc này không đỏ hơn được nữa.
“Ồooooooo ghê nha” Lỗi Lỗi cười tít mắt chọc ghẹo.
“Thôi ngay đi, tao đá mày ngay tại chỗ này mày tin không” Lạc Lạc trợn mắt, cô bạn thân được dịp chọc ghẹo cứ thế cười khoái chí dù cho Lạc Lạc có đang nổi máu muốn đánh người cũng không sợ.
-(Em đã từng tưởng tượng mặc chiếc váy cưới, tay cầm bó hoa hồng.
Giờ đây em lại như một con rối , chỉ có thể lùi lại phía sau…)-nhạc chuông Lỗi Lỗi vang lên, Lạc Lạc đứng kế nghe thấy tiếng nhạc tròn mắt nhìn cô bạn, không biết nó đào đâu ra cái bài này nữa.
“Tôi nghe đây” Lỗi Lỗi bắt máy, đầu dây bên kia giọng cung kính “Chào tiểu thư, cuối tuần là ngày mừng thọ lão gia, tiểu thư nhớ có mặt đúng giờ, những lần trước tiểu thư về muộn lão gia không được ưng ý lắm”
“Tôi biết rồi, cảm ơn chú đã nhắc” tắt máy, Lỗi Lỗi thở dài
“Có chuyện gì sao?”Lạc Lạc thắc mắc
“Cuối tuần là ngày mừng thọ ông tao, quản gia Trần vừa gọi, bảo phải về đúng giờ”
“Ai bảo mày về muộn làm gì, tao thật không hiểu, thường ngày mày vẫn về nhà sớm, sao cứ nhà có tiệc là tìm kiếm mày còn khó hơn mò kim đáy bể” Lạc Lạc nhăn mặt tỏ vẻ khó hiểu về cách hành xử của cô bạn.
“Tao cố tình về trễ thôi, vì tao không thích mọi người dòm ngó, bàn tán” Lỗi Lỗi thản nhiên uống một ngụm nước.
“Liệu mày không về đúng giờ chắc mọi người không bàn tán, mày không có mặt mọi người càng mạnh miệng nói hơn, tao đây lúc nào đến dự tiệc cũng đi giải vay cho mày. Sống trên đời này tốt bị nói, xấu cũng bị nói, mày có làm sao đi nữa thiên hạ cũng xăm soi cả thôi. Tốt nhất cứ là chính mình mặc kệ ai nói gì, quan tâm vào cái miệng người khác để sống thật rất mệt mõi mày biết không? Mày có làm gì sai hay sao mà cứ trốn mãi thế, mày không xuất hiện trên mặt báo, trên ti vi thì mọi người sẽ không biết nhà họ Lâm có một vị tiểu thư sao?” Lạc Lạc nói một tràn khô cả họng, lấy ly nước uống một ngụm lớn.
“Lần này tao sẽ về đúng giờ, mày yên tâm đi” suy nghĩ gì đó Lỗi Lỗi nói tiếp “Mày nói đúng, tao đâu phải tội nhân thiên cổ mà cứ mãi trốn tránh như vậy. Đúng là sống ở đời có làm gì cũng bị nói, tao sẽ sống cho bản thân một lần vậy, mặc kệ miệng đời”
“Haiz…rốt cuộc sau bao nhiêu năm trời mày đã thông suốt, tao mừng muốn rơi nước mắt” Lạc Lạc giả vờ lấy tay lau lau khóe mắt. Lỗi Lỗi bất lực không bết nói gì nữa đành lãng sang chuyện khác
“Chu tiểu thư hãy cùng tiểu nhân đi dạo tiếp đi nào, đừng giở trò nữa” Lỗi Lỗi kéo tay Lạc Lạc rời quán nước, cả hai vui vui vẻ vẻ đi dao quanh khu mua sắm. Cũng tới lúc cho mọi người biết nhị tiểu thư của Lâm gia là ai rồi nhỉ, biết đâu tương lai gần đây thôi có ai đó sẽ thấy tiếc nuối hoặc… là không…
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!