Văn án:
Cảnh vật nay còn, người xưa không thấy.
Vì người vương vấn đến đau thương.
Một chữ tình...
Bi luỵ kiếp truyền kiếp.
"Thiên trường địa viễn hồn phi khổ,
Mộng hồn bất đáo quan san nan,
Trường tương tư,
Tồi tâm can."
Dịch thơ:
"Trời cao đất rộng hồn bay nhọc
Mộng hồn khó tới được quan san
Nhớ nhau hoài tưởng sầu tâm khảm
Tương tư mà cực cả tâm can."
Trích: Trường Tương Tư _ Lý Bạch.
Bạn đang đọc truyện Thiên Trường Địa Viễn tại
https://webtruyenfreez.com/. Chúc các bạn online vui vẻ.