Giá Như Đừng Gặp Gỡ | Đọc truyện hay tại webtruyenfree
Giá Như Đừng Gặp Gỡ

Giá Như Đừng Gặp Gỡ

  • Tình trạng
    Hoàn thành
  • Lượt đọc
    31138
  • Đăng lúc
    25/09/2022
  • Nguồn : FB: Phạm Kiều Trang
    Hay
    Yêu thích: 4.3 / 5 từ (18 thả tim)
    Theo dõi Fanpage và để lại comment cho Web Truyện Free nhé:

    GIỚI THIỆU TRUYỆN : Giá Như Đừng Gặp Gỡ

    Giới thiệu truyện: Giá Như Đừng Gặp Gỡ

    Tác giả: Phạm Kiều Trang

    Thể loại: Thực tế

    Nguồn: FB Phạm Kiều Trang
    Đêm muộn, tôi xách theo hai túi to túi nhỏ nặng nhọc lê bước trở về nhà. Giờ ấy đường phố cũng chẳng còn mấy ai qua lại, thỉnh thoảng chỉ có mấy chiếc xe ba gác chở hàng hối hả chạy qua, hoặc vài cơn gió lạnh thổi đến làm mấy chiếc lá khô trên vỉa hè bay xào xạc. Tôi co rụt hai vai vào trong áo ấm, nhanh chóng rảo bước rẽ vào một con ngõ nhỏ, vừa mới qua góc khuất thì thấy một người đàn ông đứng tựa sát vào tường, hơi thở gặp sương lạnh tản ra một làn khói trắng.
    Nghe thấy tiếng động, anh lập tức ngẩng đầu lên, gương mặt yếu ớt như bừng sáng:
    - Em về rồi đấy à?
    - Vâng. Sao anh lại đứng ngoài này? Em đã dặn là không phải chờ em mà. Đêm muộn sương xuống, lỡ ốm thì sao?
    Bao giờ cũng vậy, mỗi ngày tôi đi làm về, dù muộn đến mấy thì anh vẫn đợi tôi, biết rõ tôi sẽ càm ràm, nhưng vì lo tôi về khuya gặp người xấu nên đêm nào anh cũng ra ngoài ngõ đợi.
    Trung nhẹ nhàng nở một nụ cười coi như xí xóa, đi lại gần đỡ mấy túi đồ trên tay tôi:
    - Để anh.
    - Em xách được mà.
    - Đừng lúc nào cũng coi anh như bệnh nhân nằm liệt giường thế, đi làm vất vả cả ngày rồi, mấy việc lặt vặt này cứ để anh.
    Tôi chẳng còn cách nào, đành đưa cho anh. Trung vừa nhận lấy thì lập tức nâng lên đặt xuống mấy lượt, sau đó liền cau mày:
    - Sao lại xách nặng thế này?
    - Vâng. Hôm nay có mấy mâm khách đặt, đồ ăn còn dư nhiều lắm, chị quản lý bảo em xách về, bỏ đi thì phí. Mà toàn đồ người ta chưa ăn đến thôi. Không phải ăn thừa đâu. Chỗ này cất tủ lạnh phải ăn được một tuần đấy.
    Anh không nói gì, chỉ có ánh mắt thoáng qua vẻ chật vật. Tôi thì không muốn Trung phải xấu hổ vì ăn loại đồ ăn này, cho nên vừa cười vừa nói thêm:
    - Bây giờ thời buổi kinh tế lạm phát, tiết kiệm được tý nào hay tý ấy anh ạ. Nhiều nhà còn không có nổi cơm mà ăn ấy. Mình sống thế này là tốt hơn nhiều người rồi.
    - Ừ. Hôm nay làm việc mệt rồi phải không? Anh nấu nước nóng rồi, vào nhà tắm rửa rồi đi ngủ sớm thôi. Ngoài này sương xuống, lạnh lắm.
    - Vâng. Sau anh cũng đừng đứng ngoài này chờ em nữa, người đã không khỏe, hứng sương không tốt. Nhỡ ốm ra đấy thì em lại lo.
    - Không đến đón em được thì phải chờ em về chứ. Đừng lo, anh không yếu ớt thế đâu. Đứng ngoài trời một tý không ốm được đâu mà.
    - Nhưng cũng không tốt.
    - Anh biết rồi, biết rồi mà. Bên này có vũng nước đấy, đi sang bên phải anh đi.
    - Vâng.
    Trong con ngõ nhỏ vừa dài vừa tối, tiếng cười đùa của chúng tôi khe khẽ vang lên, không gian hiu quạnh lạnh lẽo cũng trở nên ấm áp hơn rất nhiều.
    Bạn đang đọc truyện Giá Như Đừng Gặp Gỡ tại https://webtruyenfreez.com/. Chúc các bạn online vui vẻ.

    Webtruyenfree.com – Nơi chia sẻ, cập nhật sớm và đầy đủ nhất những câu truyện hay, nổi tiếng hoàn toàn miễn phí từ các nguồn qua internet, và từ các thành viên. Hỗ trợ đọc truyện trên điện thoại di động và máy tính bảng với rất nhiều thể loại truyện, những câu chuyện với nội dung hấp dẫn và đa dạng với đầy đủ các thể loại từ tiểu thuyết ngôn tình, truyện ma kinh dị, kiếm hiệp, tiên hiệp, xuyên không.

     Ý KIẾN BẠN ĐỌC TRUYỆN