Thằng nhóc gọi tôi là chị... | Đọc truyện hay tại webtruyenfree
Thằng nhóc gọi tôi là chị...

Thằng nhóc gọi tôi là chị...

  • Tình trạng
    Hoàn thành
  • Lượt đọc
    6455
  • Đăng lúc
    17/05/2019
  • Chưa có ai yêu thích truyện này!
    Theo dõi Fanpage và để lại comment cho Web Truyện Free nhé:

    GIỚI THIỆU TRUYỆN : Thằng nhóc gọi tôi là chị...

    CHAP 1: THẰNG NHÓC GỌI TÔI LÀ CHỊ

    Nhà tôi ở ngoại ô thành phố, một căn nhà không quá to, nhưng nằm giữa vùng không khí trong lành mát mẻ, thiên nhiên sinh sôi nảy nở, trẻ con nô đùa thoả thích. Nơi này đối với đám con nít trong xóm tôi là cả một thiên đường, bởi vì chúng tôi tha hồ bày trò chơi, tha hồ lăn lội khắp các bãi đất tKhi tôi năm tuổi và vừa chuyển đến đây, tôi gặp Nam, một thằng nhóc bằng tuổi.

    Ừ, bằng tuổi, nhưng cậu ấy bé xíu, thấp hơn cả tôi, giống như đứa em họ ba tuổi hay núp sau lưng tôi mỗi khi tôi đến nhà nó vậy.

    Nhà Nam ngay bên cạnh nhà tôi, phòng tôi với phòng cậu ấy cách nhau có một cái ban công nhỏ tí, nhưng đối với đứa trẻ như Nam khi đó, cái ban công kia có lẽ cũng là cả một căn phòng đủ để cậu ấy lăn qua lăn lại.

    Tôi và Nam thân nhau trong một lần tình cờ thế này.

    Hôm đó, tôi cùng mấy đứa trong xóm xách xô đi nghịch cát ở bãi đất trống gần nhà, đi qua một khúc vỉa hè, tôi thấy Nam đang bị một bọn con nít cao to hơn bắt nạt.

    Bọn con nít kia đứa thì cao lêu nghêu, đứa thì tròn trùng trục, nhưng mà bọn nó chắc chắn hơn tuổi chúng tôi.Đám bạn tôi thấy thế chạy hết, chúng nó cũng kéo tôi chạy theo, nhưng mà nhìn Nam khóc rất tội nghiệp, cho nên tôi không nỡ bỏ đi.

    Mẹ tôi luôn dặn là phải biết giúp đỡ và bảo vệ những người yếu hơn mình, và tôi là một đứa trẻ rất nghe lời mẹ dặn.

    Tôi làm anh hùng, xông ra chắn trước mặt Nam và bọn con nít “côn đồ” ấy, Nam thút thít sợ hãi, co rúm lại trốn sau lưng tôi.

    – Các anh không được bắt nạt bạn ấy!

    Cái giọng tôi khi đó còn ngọng, lại không biết xưng hô mày tao gì hết, cho nên nghe tôi nói, bọn con nít kia được trận cười khoái trá.

    – Con nhóc như mày thòi boi làm gì, tránh ra đi!

    Mấy đứa chúng nó mới có tí tuổi đầu mà đã đầu gấu như thế rồi, đúng là hỏng, hỏng bét!

    – Em sẽ mách mẹ các anh!

    – Mày làm như tao sợ lắm ấy, thích thì mày cứ mách đi!

    Cái thằng cao lêu nghêu gạt tôi qua một bên, định túm lấy Nam. Mà tôi tuy bé, nhưng tôi không sợ mấy đứa này đâu. Tôi đẩy ngã cái thằng cao lêu nghêu kia, sau đó lại chắn trướcBọn con nít kia thấy thế chuyển sang đánh tôi, năm thằng xúm lại đánh một đứa con gái.

    Cái thằng tròn trùng trục bị tôi đá vào chân đau điếng, nằm vật ra đất khóc nhè ăn vạ.

    Cái thằng cao lêu nghêu mới đứng dậy lại bị tôi tuỳ tiện vung tay tát ngay vào mặt, ôm má hu hu gọi mẹ. mặt Nam.a thằng còn lại thì có mấy đứa bạn tôi mà dẫn đầu là thằng Phong nhảy vào cào cấu tới bến, không dám to loa mạnh miệng gì nữa.

    Một lúc sau, nhỏ Ngọc gọi toàn các bà mẹ đến nhận con, mấy dì ấy thấy con mình bị đánh đầu tiên quắc mắt nhìn tôi ghê lắm, mẹ tôi cũng hỏi tại sao tôi đánh chúng, nhưng mà tôi chưa kịp trả lời thì Nam đã vừa thút thít vừa nói:

    – Tại các anh ấy đánh con trước, chị bảo vệ con cho nên mới đánh lại.

    Mấy bà mẹ kia không nói gì nữa, ấm ức dắt con mình về. Tôi với Nam cũng được mẹ dắt về, hai mẹ con tôi còn được mẹ Nam mời sang nhà ăn bánh.

    Bánh do mẹ Nam tự làm, bánh bông lan kem ngon cực kì, tôi ngồi ôm một đĩa bánh ăn ngon lành, thỉnh thoảng ngẩng lên hóng hớt hai mẹ nói chuyện.

    Mẹ tôi hỏi Nam:

    – Sao con lại gọi bạn Thuỳ là chị?

    – Tại vì chị cao hơn con, lớn hơn con.

    Tôi cốc đầu cậu ấy một cái, giọng rất ra dáng giảng giải cho con nít:

    – Ngốc, bọn mình bằng tuổi, cậu không thể gọi mình là chị.

    Mà Nam bị tôi cốc đầu, mắt rưng rưng nhìn thấy mà tội nghiệp. Hai con mắt cậu ấy to tròn đen láy, long lanh ngấn nước, giống như chỉ một chút nữa thôi thì dòng nước ấy sẽ tràn khỏi bờ mi, chảy xuống má thành hai dòng lệ. Nhìn cậu ấy lúc đó rất đáng thương.

    – Không sao, Nam thua Thuỳ tận sáu tháng, gọi là chị được.

    Mẹ của Nam nói với chúng tôi, Nam nghe thấy thế liền vui mừng gật đầu.

    – Vậy con sẽ gọi chị là chị.

    Gọi chị là chị, giọng trong trẻo ngọng nghịu của Nam làm cả mẹ tôi lẫn mẹ cậu ấy đều phì cười. Kể từ ngày hôm đó thằng nhóc chính thức gọi tôi là chị, mà tôi thì cũng bị cái tiếng gọi “chị” ấy của Nam làm cho bất đắc dĩ tự đặt lên vai mình trọng trách vô cùng cao cả, đó là xem cậu ấy như đứa em trai nhỏ bé cần được bảo vệ.



    P/s: My first chapter :)))

    Bạn đang đọc truyện Thằng nhóc gọi tôi là chị... tại https://webtruyenfreez.com/. Chúc các bạn online vui vẻ.

    Webtruyenfree.com – Nơi chia sẻ, cập nhật sớm và đầy đủ nhất những câu truyện hay, nổi tiếng hoàn toàn miễn phí từ các nguồn qua internet, và từ các thành viên. Hỗ trợ đọc truyện trên điện thoại di động và máy tính bảng với rất nhiều thể loại truyện, những câu chuyện với nội dung hấp dẫn và đa dạng với đầy đủ các thể loại từ tiểu thuyết ngôn tình, truyện ma kinh dị, kiếm hiệp, tiên hiệp, xuyên không.

     Ý KIẾN BẠN ĐỌC TRUYỆN

    Truyện cùng tác giả